Giang Tùy dường như không hề quan tâm đến vấn đề bát quái đang bùng nổ dù là có liên quan đến mình.
Hiệu trưởng dù đã cố gắng hết sức vẫn không thể ngăn cản sinh viên trong trường đồn thổi. Vừa nhìn thấy Giang Tùy ung dung bước vào cổng mà nuốt nước bọt. Lại không nhịn được mắng.
“Không biết ai ác mồm ác miệng đi đồn tin này chứ. Người ta là ai mà cần người bao nuôi… Mẹ nó! Không phải kinh phí trường này đều được Tiểu Giang Gia quyên góp sao.”
Nhưng hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của ông Tiểu Giang Gia sẽ tức giận. Thay vào đó là… Tâm trạng rất tốt nữa thì phải. Không biết có cái gì đó sai sai.
“…” Ánh mắt của những sinh viên khác cũng có chút ngờ vực nhìn nhau. Hay là tin đồn là sai. Rõ ràng thấy cậu ấy không có gì khác cả.
Mã Kiều Trân vừa thấy anh bước về phía cầu thang liền chạy theo sau.
“Giang Tùy!”
Gọi thì gọi mà Giang Tùy đi vẫn cứ đi.
Cô ta cố gắng tăng tốc chạy trước lên bậc thang trước mặt anh.
“Giang Tùy!”
Giang Tùy tay đặt trên thanh chắn siết chặt lại. Rõ ràng là khó chịu rồi.
“Việc gì?”
Cô ta cố gắng ổn định nhịp thở.
“Cậu có xem tin tức đang lan truyền trên mạng không?”
Cô ta vội vàng lấy điện thoại trong túi xách ra đưa về phía anh.
Giang Tùy nhìn chiếc điện thoại với icon ngộ nghĩnh lên trên thật sự là ghét bỏ.
“Tránh đường.”
Cô ta nuốt nước bọt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3423706/chuong-45.html