Hai người cuối cùng cũng trở về căn hộ cao cấp.
Lục Niệm Từ khẽ nhìn sang.
"Nếu cậu không thoải mái thì có thể nói với tôi. Dù sao nơi này cũng đủ lớn cho cậu không gian riêng tư."
Giang Tùy ngồi xuống ghế, nâng mắt nhìn cô.
Lục Niệm Từ đi đến ngăn kéo lấy ra hộp y tế.
Cô ngồi xuống.
Vừa mở ra.
Giang Tùy ngăn lại.
"Để tôi đi tắm đã. Rất bẩn."
Lục Niệm Từ khựng lại nhìn bàn tay trên tay mình.
Giang Tùy rút tay lại.
"Xin lỗi! Tôi làm bẩn tay chị rồi."
Cậu đứng dậy đi vào trong.
"..." Lục Niệm Từ nhìn theo. Mình không hề có ý đó mà. Mình chỉ nghĩ một bàn tay đẹp như vậy giờ bầm tím có chút khó chịu mà thôi.
Cô lại mở tin nhắn của Trần Oanh ra xem thì thở dài. Đúng là cuộc sống với một chàng thiếu niên thật không dễ dàng. Cậu đã trải qua rất nhiều chuyện mới trở thành một người như vậy. Nhưng may mắn là đã gặp được tôi.
Bóng người cao lớn che khuất ánh sáng khiến cô giật mình, giấu điện thoại ra sau.
Giang Tùy vừa mới tắm xong, tóc vẫn còn hơi rối, làn nước ẩm ướt từ mái tóc trượt dài xuống gương mặt sắc sảo ấy. Cậu mặc chiếc quần sọt, với chiếc áo phông ngắn tay đơn giản. Lục Niệm Từ liền mắng. Mẹ nó! Kiểu này rất dễ làm người khác chảy máu mũi nha. Cô cũng không phải là kiểu nhan khống nhưng lại...
"Cậu ngồi xuống để tôi xử lý vết thương trước đã."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-ngot-ngao-ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh-quyen-2-/3419916/chuong-6.html