Trong suy nghĩ của Lê Hân Đồng vẫn đang tưởng tượng Bạc Diễn Thần đối với cô, đánh piano, hát những bản tình ca, dáng vẻ trìu mến. Không chỉ cười âm thanh phấn khích. Cô ấy không còn là nữ sinh mới biết yêu, sao vẫn còn tưởng tượng ra vài đoạn tình cảm lãng mạng vậy. Thật là quá ngốc Anh ấy và cô chẳng qua chỉ là khế ước hôn nhân có thời hạn trong mội năm. Đến cuối cùng không phải là vẫn tan ra mỗi người một nẻo hay sao. Lê Hân Đồng thu lại nụ cười, cô ấy nhắc nhở bản thân tuyệt đối không được sa vào. Ngay lúc này, điện thoại đổ chuông, là Mạc Song Song gọi đến. “Hân Đồng, cậu đã xem tin tức ngày hôm nay hay chưa.” Âm thanh của Mạc Song Song có chút kích động. “Tin tức à vẫn chưa, mình vừa ngủ dậy, sao vậy.” “Tên người yêu cũ cặn bã với cô em gái trà xanh của cậu được đưa lên làm tiêu đề đó. Hì hì, quá tuyệt vời, mình cười chết mất.” Lê Hân Đồng mới nghĩ ra, hôm qua phỏng viên đã bắt được gặp chuyện gian tình của Bạc Cảnh Hiên với Lê Tiêu Tiêu. “Được rồi, không nói chuyện với cậu nữa, cậu mau đi xem đi.” Mạc Song Song nói, “À đúng rồi, để chúc mừng cậu tìm được công việc mới, cũng để chúc mừng tra nam và tra nữ gặp phải chuyện xui xẻo, tối nay chúng ta tụ họp đi. Thời gian và địa điểm cụ thể mình sẽ gửi thông tin cho cậu. Bai bai.” Chưa đợi cô trả lời Mạc Song Song nha đầu đó đã cúp điện thoại rồi. Aiya tính cách của nah đầu này vẫn vội vàng như thế.
Lê Hân Đồng cười bất đắc dĩ, mở điện thoại xem tin tức. Trên tiêu đề dùng văn hay hình đẹp để miêu tả vụ bê bối tối qua của Bạc Cảnh Hiên và Lê Tiêu Tiêu, cho dù một vài chỗ trọng điểm của bức hình đã được làm mờ nhưng làn da ửng hồng của hai người là minh chứng tốt nhất. Bình luận dưới cùng dường như nghiêng về phía chửi hai người xối xả. Bạc Cảnh Hiên bị chửi thành một Trần Thế Mĩ hoàn toàn bỏ rơi vị hôn thê. Lê Tiêu Tiêu thì thê thảm hơn. Bởi vì đã cướp vị hôn phu của chị gái vì thế tính chất so với tiểu tam bình thường càng xấu xa hơn, bị dân mạng chửi thành một đống phân. Tệ hơn thế nữa là những bức ảnh khỏa thân lộ thịt của cô ta sống phóng đãng cùng đủ loại đàn ông thời sinh viên, quy mô lớn đến mức choáng váng. Xem vài bình luận đó, Lê Hân Đồng cảm thấy trong lòng thật đen tối. Hai người này làm tổn thương cô, chung quy không thể nhận được sự tha thứ của cô. Cô đóng màn hình điện thoại lại, muốn xem thêm bát cứ thông tin gì liên quan đến hai người họ nữa. Đến trước cửa sổ, kéo tấm rèm vừa dày vừa nặng ra, tia nắng đầu tiên của sáng sớm chiếu rọi vào thật ấm áp. Mở cửa sổ ra, hương cỏ xanh tươi mát lòng người. Kể từ khi vào tù, đã bao lâu rồi cô không được tận hưởng một buổi sáng yên tĩnh và đẹp đẽ như vậy. Bạc Diễn Thần tắm xong bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy một cô gái đang đứng bên cạnh cửa sổ, hình bóng mảnh khảnh đang khoác trên mình đồ ngủ bằng lụa, phác họa ra một dáng người yêu kiều, làn gió nhẹ thổi qua, tốc váy lên thấp thoáng đôi chân thẳng tắp và trắng nõn. Cảnh tượng này tựa như thân thuộc, cũng là một buổi sáng như thế này, một cô gái tóc dài xinh đẹp đứng bên cạnh cửa cổ nhìn về phía xa xăm, ngoảnh đầu lại với nụ cười mê hoặc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]