Editor: SamLeo
Ngày hôm sau rất sớm bên ngoài đã có người gõ cửa đông đông đông, Tả Uyên Thần bị đánh thức trước, mới nhớ tới hôm qua tất cả mọi người đã nói muốn đi vùng ngoại ô lân cận leo núi.
Động động muốn ngồi dậy, phát hiện còn một người nằm bên cạnh, mà cánh tay cậu, sớm đã bị đè không có cảm giác rồi.
Giật mình, ký ức tối qua thổi quét tới, Tả Uyên Thần nhất thời lờ mờ.
“Uy, anh Thần, nên rời giường rồi!” Bên ngoài là Tô Tú, cửa còn đang vang lên đông đông.
Trình Trạch Dương nhíu mày, shenyin một tiếng, cũng từ từ tỉnh lại.
Mở mắt ra đối diện ánh mắt khó xử của Tả Uyên Thần, Trình Trạch Dương khựng lại, mặt quét đỏ, ôm mền cứ lui về sau, thế nhưng “Đông” rớt xuống giường.
“A…” Trình Trạch Dương kêu đau một tiếng, cũng đã không còn tiếng động.
Tả Uyên Thần tức khắc căng thẳng một trận, vội vàng bò đến bên kia, chỉ thấy y vẫn đang uốn ở trong chăn, đầu cũng đã chôn xuống ngay cả không khí cũng không xuyên qua.
Tả Uyên Thần mới vừa định đi xuống ôm y lên, tiếng nói ong ong của y đã truyền tới, “Cậu Tả, tôi biết hôm qua chúng ta đều uống say, tôi sẽ xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.”
Giọng nói kia không biết là bởi vì tối qua gào thét quá nhiều hay vì cái gì, có phần hơi khàn khàn.
Tả Uyên Thần đã muốn quan tâm đến lập tức cứng đờ, ngoài cửa lại đông đông đông thúc giục, Tả Uyên Thần xuống giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-nam-nam/2176638/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.