Khi thuyền rời bến và tiến dần ra khơi, sóng biển bắt đầu mạnh hơn, khiến mọi người trên thuyền cảm thấy chao đảo. Lê Thụy Anh, vốn còn đầy hứng khởi lúc ban đầu, giờ lại tái mặt, bám chặt lấy thành ghế, đôi môi mím lại như đang cố nén cảm giác khó chịu. Dương Nhã Linh cũng không khá hơn là bao, vẻ mặt nhợt nhạt, thỉnh thoảng lại nhắm mắt hít thở sâu.
Chỉ có Tần Thế Nam và Tinh Dương là vẫn bình thản. Anh đứng gần lan can, ánh mắt nhìn xa xăm về phía chân trời, nơi những con sóng bạc đầu nối tiếp nhau. Tinh Dương ngồi ở một góc khuất hơn, lật qua lật lại cuốn tạp chí trên tay, vẻ mặt không chút bận tâm đến sự chao đảo của con thuyền.
Lê Thụy Anh với sắc mặt nhợt nhạt, gắng gượng bước đến gần Tần Thế Nam, giọng yếu ớt nhưng vẫn cố nở nụ cười:
"Anh thật giỏi, sóng lớn thế này mà trông anh chẳng hề hấn gì" ( 1
Tần Gia Hào, từ phía sau, nghe vậy liền cười tự hào:
"Thế Nam từng là thành viên đội tuyển bơi lội quốc gia, còn đoạt không ít giải thưởng. Với nó, mấy chuyện này chẳng nhằm nhò gì."
Lê Thụy Anh nhìn Tần Thế Nam với ánh mắt ngưỡng mộ, nhưng rõ ràng sức lực cô đã cạn kiệt, chỉ có thể miễn cưỡng giữ thăng bằng.
Tần Thế Nam khẽ liếc cô, gương mặt bình thản, như lời khen ngợi kia hoàn toàn không làm anh bận tâm. Anh chỉ quay sang nhìn sóng biển đang cuộn trào, vẻ điềm nhiên như thể chẳng hề nhận ra người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3733367/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.