Thế Vỹ bước đến gần, từng bước chân vững vàng nhưng vẫn mang theo sự kính cẩn hiếm thấy. Anh dừng lại bên cạnh người đàn ông trung niên, khẽ cúi đầu chào:
"Ba."
Người đàn ông không quay lại ngay mà vẫn chăm chú nhìn những chú cá koi trong hồ. Một lúc sau, ông mới cất giọng trầm thấp nhưng đầy quyền uy:
"Về rồi à? Công việc ba giao cho con thế nào ?"
Thế Vỹ đứng thẳng người, ánh mắt toát lên vẻ nghiêm túc. "Mọi thứ vẫn ổn thỏa, nhưng...Tần Thế Nam về rồi, có thể sắp tới chúng ta không thể tiếp tục theo phương án cũ nữa."
Người đàn ông trung niên dừng tay, ánh mắt thoáng tia sắc bén khi nghe nhắc đến Tần Thế Nam. Ông từ tốn đặt chén thức ăn xuống bàn đá bên cạnh, rồi quay sang nhìn Thế Vỹ:
"Nó trở về để giành lại thứ vốn thuộc về nó. Con sợ à?"
Thế Vỹ siết chặt bàn tay, ánh mắt kiên định nhưng vẫn mang chút dè dặt. "Không phải sợ, chỉ là với cách làm việc của Thế Nam, mọi thứ sẽ khó kiểm soát hơn. Hơn nữa, nó rất được lòng Tần Gia Hào. Ba cũng biết rõ, nếu không có thay đổi kịp thời, kế hoạch của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng."
Người đàn ông cười nhạt, nụ cười mang theo sự khinh miệt. "Tần Gia Hào? Lão già ngu ngốc bị chúng ta thao túng bao năm cũng không biết? Còn Thế Nam, dù nó có về, nó cũng chỉ là một con cờ. Con nghĩ ba sẽ để nó phá hỏng mọi thứ à?"
Thế Vỹ cúi đầu, giọng đều đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hon-nhan-chi-dau-toi-doi-chi-ly-hon-/3733124/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.