Mấy ngày qua "hai vợ chồng" cô như đang xảy ra chiến tranh lạnh với nhau. Hôm nay anh lại đi gặp gỡ đối tác, đến tận khuya vẫn chưa về.
Mà thôi, Mộc Đoan không muốn nghĩ về anh nữa, phòng ai nấy ở, khi nào anh về cứ mặc anh. Cô bận lòng vì anh, lo lắng vì anh thì anh cũng chẳng muốn quan tâm đến cô, trừ trường hợp bất đắc dĩ, càng nghĩ lại thấy chua sót.
Anh nói dối mọi người rằng cái thai trong bụng cô chỉ mới gần một tháng, nhưng trên thực tế, cô đã mang thai hai tháng.
Bụng ngày càng to ra, đến lúc sinh nở e rằng khó bề giấu được.
Đang quẩn quanh trong tâm trí nghĩ suy những chuyện xảy ra gần đây, chợt vang lên tiếng gõ cửa phòng.
Cô nghĩ rằng dì Tuyết hoặc dì Ánh mang thức ăn hay gì đó vào cho cô nên liền cất lời:
- Vào đi.
Người bên ngoài dễ dàng mở cánh cửa không khóa rồi đi vào phòng. Cô ngạc nhiên vội đứng dậy thốt lên:
- Y Phong, anh về rồi, anh vào đây làm gì?
Nhìn vẻ mặt hơi ửng đỏ của anh, cô đoán rằng anh đang say. Đến khi anh bước đến gần cô cất lời, mùi rượu nồng nặc càng khiến cô khẳng định chắc nịch điều đó:
- Anh...anh say rồi sao?
Anh bỗng tiến sát đến gần cô, đưa tay nâng cằm cô lên mà vuốt ve nhè nhẹ:
- Tôi không say...nhưng giờ thì có.
Anh vòng tay ra sau cổ cô, chạm vào chiếc cổ trắng ngần rồi kéo nhẹ cô về phía anh, cô thản thốt chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Y Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-hoa-hong-buoc-vao-tim-anh/436181/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.