Editor: YuuTrong nhà Nam Chức luôn chuẩn bị sẵn hòm sơ cứu.
Cổ Nguyệt Dương đã theo học ngành chăm sóc và sơ cứu một năm trước khi công tác tại viện nghiên cứu khoa học, cho nên bà vô cùng quan tâm và sát sao cô về vấn đề này.
Nam Chức đi vào phòng làm việc lấy hòm sơ cứu. Ngôn Trạm ngồi trên ghế sofa, nhìn cách bài trí trong nhà.
Phong cách trang trí Bắc Âu đơn giản nhưng cũng khá nhiều chi tiết, dù là khung ảnh hay vật trang trí nhỏ cũng cho thấy phần nào tính cách và sở thích của chủ nhà.
Chỉ là trong khung ảnh đều là phong cảnh, không có nhân vật nào khác cả.
“Meow ~”
Quýt nhỏ nấp sau gối lót lưng, âm thầm quan sát.
Nghe tiếng kêu có thể thấy được nó hơi sợ Ngôn Trạm, nhưng vẫn nhất quyết không rời khỏi “vị trí công tác” nửa bước, nghiêm khắc giám sát người ngoài này.
Nam Chức xách theo hòm thuốc đi ra, đặt ở trên bàn trà, nói: “Đầy đủ đồ trong này, anh xử lý vết thương đi.”
Ngôn Trạm thu lại ánh mắt, chuyển sang nhìn cô gái.
Cô có một khuôn mặt trong sáng, mái tóc dài được thắt bím một cách ngẫu nhiên, buông xõa ở trước ngực. Áo phông trắng kết hợp với chân váy màu be, vừa ngây thơ lại vừa nghịch ngợm hệt như một cô nữ sinh vừa mới tốt nghiệp cấp ba.
Yết hầu của Ngôn Trạm cuộn lên xuống, mở hòm sơ cứu ra.
Anh lấy tăm bông và cồn iot. Vừa định vặn nắp, anh đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn Nam Chức, ung dung nói: “Tay trái, không tiện.”
“…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-diu-dang/526523/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.