Ông Lâm trong sự tức giận đã đi đến một bờ sông, tại nơi đây ông đưa mắt nhìn lên mặt trăng đang tỏ ra ánh sáng mờ ảo màu vàng roi rọi xuống dưới mặt hồ mà tự hỏi bản thân mình :
"Mình không biết phải làm gì đây ! Khi chuyện vừa xảy ra mới nãy ! Và mình có nên rời khỏi tên biến thái như lão đạo sĩ kia không ? Nhưng nếu mình rời bỏ hắn thì ai sẽ là người cứu con mình đây ?"
Đang rơi vào trong suy tư thì ông đã nghe thấy tiếng của một người phụ nữ vang vọng kêu cứu trong khu rừng đen tối kia. Nghe đến đây ông Lâm liền cảm thấy vô cùng lo lắng cho người phụ nữ kia mà không biết cô ấy có bị gì không ? Vậy là ông đã đứng dậy mà lao vào trong khu rừng kia để đi tìm cô trong tiếng kêu cứu đầy ai oán :
"Cứu...Cứu tôi với..."
Sau một thời gian tìm kiếm thì Ông Lâm cũng đã tìm được người phụ nữ kia, cô ấy với vẻ mặt sợ hãi đầy ngây thơ đang nằm dưới mặt cỏ xanh mướt được bao bởi bóng tối. Ông Lâm nhìn cô gái ấy mà lên tiếng hỏi : "Có chuyện gì mà cô lại kêu hét để cầu cứu vậy ?"
Người phụ nữ khóc nức nở trả lời trong sự đáng thương : "Thật ra thì tôi là một cô nương nghèo và lên rừng hái nấm để sinh sống. Nhưng không may hôm nay khi đi đến nơi này. Tôi lại vô tình rơi vào bẫy thú của thợ săn. Vậy nên tôi không thể thoát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-cua-quy/2700996/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.