Bóng Cố Y Thư rời khỏi nơi đây, Cố Nhiệm đã vì tức giận mà hất hết cả bàn đồ ăn. Tâm tình ông ta, chẳng hề tốt là mấy.
Trên điện thoại lại thông báo, thời điểm này Cố Nhiệm phải đi thực hiện tình nguyện tại các mái ấm tình thương nếu như muốn miễn tội.
Thật là một thứ phiền phức!
Ông ta tức giận, đập vỡ đi cái điện thoại.
…
Nơi đoạn đường Cố Nhiệm thường đi tình nguyện, thời điểm vào mỗi tám giờ sáng đến gần chín giờ tối đều hiện lên nhắc nhở, thậm chí còn được công chiếu lên ti vi, phần lớn thu hút tấm lòng của đông đảo người dân.
Mà Cố Y Thư giờ phút này, cũng ngồi trên chiếc xe nơi đoạn đường đó. Khung cảnh đường vắng, cây rợp cả một đường.
Tài xế chở có vẻ thắc mắc, nhất thời không hiểu sao Cố Y Thư lại thích đi qua đoạn đường này. Tần suất Cố Y Thư đi, cũng ngày một nhiều.
Cố Y Thư lại chỉ vỏn vẹn đáp.
“Nơi đây đường mát mẻ, cháu muốn tâm tình mình ổn định thưa bác.”
Nhưng từ lâu, nơi đồng hồ cô vẫn luôn chạy tích tắc, như thể báo hiệu cho những việc sắp sửa phải xảy ra. Xe của Cố Nhiệm, chuẩn bị đi qua khung đường này.
Bởi vì là đường vắng, ông ta chạy thường không kiêng nể tốc độ.
Cố Y Thư ngồi trên xe, tầm mắt lơ đãng. Lại nhìn về hướng quán nước cách đó không xa, cô gái nhỏ cảm thán kêu lên một câu.
“Bác xuống dưới mua giúp cháu một chai nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3612427/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.