Hôm đó, Thẩm Triết Quân không trở về khu phòng của Cố Y Thư mà lại về biệt thự của chính hắn. Người đàn ông biết cô chưa dùng bữa, từ lâu đã ra lệnh người chuẩn bị bữa ăn từ sớm. Ngay khi trở về, Cố Y Thư đã bị bắt phải dùng bữa.
Cố Y Thư ban đầu không phản đối, nhưng ở đây không có đồ thay ra. Kết quả khi được Thẩm Triết Quân dẫn vào một căn phòng với toàn đồ của phụ nữ, lần nữa khiến cô không khỏi ngạc nhiên.
Để tránh Cố Y Thư hiểu lầm, Thẩm Triết Quân chỉ phải đành chủ động lên tiếng giải thích.
“Cái này, là tôi sai người làm riêng cho em.”
Toàn bộ, đều là quần áo vẫn còn nhãn mác và còn nguyên. Tới đây cũng khiến Cố Y Thư nhận ra. Chẳng trách sao trước kia lần nào phục vụ rồi tỉnh lại, vẫn luôn có những bộ đồ ở đây như thế này.
Thẩm Triết Quân không nói dối, nhưng người đàn ông này vì cô mà xây nên như vậy… có lẽ là vì thừa tiền. Đó là suy nghĩ của Cố Y Thư.
Cô không dám nghĩ theo chiều hướng khác, cô từ chối thấy trái tim mình đang dần mềm mại vì mấy hành động này.
Khi trở về phòng, Cố Y Thư đã tắm trước. Cô gái nhỏ trở ra trong chiếc váy ngủ mềm mại lại thoải mái. Che đầy đủ những nơi cần che và kín đáo, gương mặt sạch sẽ dưới ánh đèn lại ửng hồng. Mái tóc dài rũ nước, đều được tấm khăn phủ lên để lau đi. Đôi mắt trong veo lấp lánh, như họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3612416/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.