Cánh cửa phòng đóng lại, để Cố Y Thư ôm chặt lấy tấm chăn trên giường. Nước mắt lã chã rơi không ngớt, cô gái nhỏ cứ thế chìm vào mộng cảnh. Chỉ biết lấy chăn làm vật hộ thân che đi, như thể cọng rơm cứu mạng chính mình.
“Làm ơn, đừng lại gần tôi, làm ơn…”
Giọng nói khẩn cầu vang lên, tay chân múa may loạn xạ. Đôi mắt vô hồn, thần trí chẳng hề tỉnh táo.
“Đừng đụng vào tôi, đừng đụng vào tôi… cút ra…”
Nghe những câu chửi rủa vọng vang bên tai, gương mặt người đàn ông càng thêm tức giận. Nhưng chỉ vì bộ dáng trông thê thảm của cô, hắn nén lại lửa giận mà rời đi.
Thẩm Triết Quân bước ra phía bên ngoài, gương mặt lạnh nhạt. Nơi môi hình thành vệt cắn bắt mắt, người đàn ông chỉ đưa tay quệt nhẹ, ánh mắt mang đầy sự tức giận như lưỡi dao khiến ai nhìn vào cũng đều hoảng sợ.
Cố Y Thư càng không muốn hắn chạm vào, hắn lại càng chạm. Để cho cô biết, Thẩm Triết Quân hắn không phải người cô có thể tùy tiện mà dây vào. Và đây cũng chính là hình phạt mà Cố Y Thư phải chịu!
Vài người đứng bên ngoài canh, cũng nhận lệnh của hắn. Trước khi rời đi vẫn không quên dặn dò.
“Lát nữa sắp xếp một nữ phục vụ vào kiểm tra.”
Vệ sĩ lập tức cúi người nhận lệnh.
Thẩm Triết Quân rời đi ngay sau đó, một khắc cũng đều không ở lại. Đây chẳng qua là kết cục chung của những người cả gan lừa dối hắn, Cố Y Thư lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3612399/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.