Sau một đêm gột rửa những gì cuối năm, bầu trời khi này như tươi mới hẳn ra. Bầu trời quang đãng, mây xanh từng khối, gió mát thoang thoảng.
Mặt trời đã lên cao tỏa hơi nắng ấm áp, lớp tuyết dần tan ra, bên dưới những chồi non bắt đầu nảy mầm.
Cố Y Thư ngồi trong phòng làm việc, cô vốn thuận tay phải nên từ lúc bị thương chỉ có thể hạn chế làm việc. Cũng chẳng dám động quá nhiều. Bên tay vẫn cầm lấy tập tài liệu, từ sáng khi rời đi Thẩm Triết Quân đã dặn dò người hầu sắp xếp để đưa cho cô. Còn người đàn ông đã rời đi từ lâu.
Cố Y Thư nhìn qua một lượt dữ liệu người đàn ông đã giúp mình điều tra. Phần lớn đều thông tin xoay quanh nữ hầu năm đó theo hầu hạ mẹ của cô. Ngoài ra những thông tin khác đã bị chôn vùi, bởi mốc thời gian hơn 23 năm về trước không phải con số nhỏ. Thời gian cũng cần kéo dài không ít để tìm hiểu thêm.
Người theo hầu năm đó của Vân Hạ Tuyết chính là Như Thanh. Vốn được Vân Hạ Tuyết cưu mang nên trở thành người hầu, chỉ là không hiểu vì lý do gì sau một thời gian theo làm việc thì đột nhiên nghỉ việc. Cũng là khi danh tiếng Vân Hạ Tuyết năm đó đang trên đỉnh cao ngày một tụt dốc.
Sau đó sống ẩn cư, đột ngột giàu có nhanh chóng. Hiện tại đang sống một cuộc sống sung túc tại ngoại ô khu thành phố.
Không có lý do gì để một người vốn còn nghèo khó lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3612394/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.