Cố Y Thư cảm thấy hơi choáng váng, nhìn về hành động nhỏ này. Ngay sau khi xong, mặc kệ nữ sinh viên mà rời khỏi. Tâm trạng bức bối, cảm giác đau nhức ở tay hằn rõ. Chút vải băng cũng không cản được máu chảy, thấm xuống cánh tay trắng nõn.
Trở về khu biệt thự, bàn tay bị thương là tay phải. Cô không thuận tay trái, run rẩy lấy chìa khóa, khó khăn mới có thể mở được cửa phòng.
Ngay khi vừa bước vào, cứ thế liền chậm rãi kiếm thuốc. Bàn tay run rẩy xoay nắp thuốc, khó khăn đem nuốt xuống. Sau đó đặt vào hộp thuốc mà đóng lại.
Cố Y Thư di chuyển ra hướng ghế, dựa cơ thể mềm nhũn vào một bên thành ghế sofa. Đôi mắt bất giác tuôn trào lệ ướt đẫm, nhưng gương mặt lại chỉ nét mặt vô hồn.
Hít sâu, thở ra.
Đây chính là bài tập bác sĩ tâm lý dặn Cố Y Thư nếu như mỗi khi trạng thái rơi vào bất ổn.
Cố Y Thư mệt mỏi dựa vào thành ghế, cố gắng đợi thuốc giữ bình tĩnh.
Phía bên kia, điện thoại thỉnh thoảng lại chớp đèn.
Một tin nhắn được gửi đến.
[Chuẩn bị, đêm nay đến phục vụ tôi.]
Cố Y Thư khó khăn di chuyển lại gần, nhìn hàng tin nhắn thì cau mày.
Thời điểm hiện tại chỉ hơn bảy giờ.
Cô gái nhỏ cật lực bước vào phòng tắm, rửa sơ vết thương. Đau thật, thấy rõ vết dao đâm tàn độc đến mức nào. Nhưng rửa mãi, máu vẫn chảy mãi, hòa vào trong bồn nước thứ chất lỏng màu đỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3598774/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.