Suốt cả quãng đường, sắc mặt của Thẩm Triết Quân rất âm trầm như hàm chứa lửa giận, đều giấu gọn lại sau đôi mắt. Tài xế thỉnh thoảng đảo mắt, chỉ thấy tầm mắt hướng chủ tịch nhìn ra ngoài. Nhưng rồi trạng thái của Cố Y Thư thì rất im lặng.
Biệt thự tư nhân, rất ít khi Thẩm Triết Quân trở đến. Phần lớn đều sẽ có đồ đạc ở Thẩm gia.
Cố Y Thư bị xúc tác động chạm mạnh, chẳng thể cứng miệng được. Như thể người đàn ông chạm vào điểm yếu, nhưng rất nhanh đã cố gắng sử dụng thuốc để giữ bình tĩnh. Trần đời, thứ khiến cô ám ảnh nhất có lẽ chính là nghĩ lại khung cảnh đêm hôm ấy.
Bị dồn vào một góc, đối diện cả một lũ nam nhân sắc mặt tràn trề ham muốn, như thể muốn đem cô dày vò đến tận cùng. Tựa hồ đem đóa hoa sen cứ thế mà kéo xuống vũng lầy để rồi dập nát.
Động thái cơ thể nhỏ hơi run rẩy, ngồi gọn một góc.
Phần nào đoán được, Thẩm Triết Quân có ý định gì. Sau việc giữ bình tĩnh, lại khiến Cố Y Thư chịu tác dụng của thuốc rơi vào trạng thái mê man. Suốt cả quãng đường, tầm mắt mông lung dựa cửa nhìn về hướng bên ngoài. Từng hàng cây trên đường cứ hiện rồi khuất. Đến khi dừng tại tòa biệt thự, đã nghe giọng nói lạnh nhạt bên tai.
“Xuống xe.”
Cứ thế, như cái máy nghe lời Thẩm Triết Quân. Chẳng hề cãi lời, cô chẳng còn hứng, nhất là khi tâm trí chẳng thể phải là của mình nữa. Sớm bị chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3598755/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.