Trời về đêm khuya muộn, đường phố trở nên hiu hắt. Những cây trên đường đã bước vào thời kỳ rụng lá, cứ thể rơi rụng trên nền đường phố, người người đi qua giẫm đạp, vang lên thanh âm lá cây đến xào xạc, tạo nên một khung cảnh hiu quạnh vô cùng.
Đứng bên ngoài sảnh tại tòa nhà từng thực hiện tổ chức buổi tiệc của tập đoàn Đế Quốc. Hàng xe sang trọng dừng lại nơi đây ngày một đông. Khi mà về thời điểm nghỉ ngơi của những người tầng lớp trung lưu và hạ lưu sau một ngày làm việc, lại chỉ là bước vào cuộc vui chơi về đêm của những người giới thượng lưu.
Cố Y Thư trong chiếc váy xám nhạt, gương mặt trang điểm đẹp đến tinh xảo đứng bên ngoài, lúc này mới hay muốn được bước vào, trước tiên phải trở thành một hội viên.
Để tạo được thẻ hội viên bậc cấp thấp nhất, số tiền lên tới đã là 100 triệu đô. Đó cũng là lý do, vì sao những vị khách trước kia chỉ cần có thể hiện diện tại buổi tiệc đã trở nên danh giá như thế nào. Chỉ riêng bản thân Cố Y Thư, muốn làm ra đến số tiền đó, chỉ sợ cả đời cũng khó đạt được.
Cô bước vào, cầm lấy tấm thẻ đen dát thứ ánh vàng sáng bóng. Cứ thế mà đưa đến bảo vệ. Bảo vệ gương mặt nhìn cô có vẻ phán xét vài phần, sau cùng liền trực tiếp dẫn thẳng cô lên thang máy.
Vẫn cứ địa điểm quen thuộc, tầng cao nhất. Băng qua loạt dãy người, thứ ánh đèn xanh đỏ đến lóa cả mắt, nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bay-anh-re-la-tinh-nhan/3598738/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.