Nam Đăng bị bắt đi ngay dưới mí mắt mọi người, trái tim Ông Bình Nhiên gần như ngừng đập.
Ông vội vàng tiến lên, dùng la bàn dò tìm hướng sát khí rời khỏi, nhưng kim chỉ nam lại chậm chạp không hề phản ứng.
"Thần Núi đại nhân biến mất rồi!" Ông thở dồn dập, giọng nói không ngừng run rẩy, "Mau! Tìm kỹ lần nữa!"
Hơn phân nửa Liên Dịch đã cố gắng che giấu hơi thở, anh xông vào không một dấu hiệu, ngoại trừ vị trí dừng chân ngắn ngủi còn lưu lại sát khí nhàn nhạt, thì không bắt được một chút quỹ đạo hành động nào.
Hơn nữa Nam Đăng vốn nên nghỉ ngơi bên khu nhà kia, xung quanh phòng cậu phân bố các cơ quan trận pháp và linh thuật, cũng sắp xếp đầy đủ nhân thủ, Lâm Cửu cũng ở gần đó.
Chỉ cần có bất kỳ dị thường nào, cảnh báo sẽ lập tức vang lên.
Kết quả Nam Đăng lại tự mình chạy ra ngoài, cậu ở lên tầng cao nhất, cũng không biết trèo cửa sổ nhảy xuống bằng cách nào......
Nếu cậu ngoan ngoãn ở đấy, chí ít sẽ không để Liên Dịch dễ dàng mang người đi như vậy.
Thêm nữa...... hình như Nam Đăng cũng không hề phản kháng.
Ông Bình Nhiên hối hận không thôi, ông biết tâm trạng của Nam Đăng sa sút, nên khuyên răn giảng giải nhiều hơn, ở cạnh cậu nhiều hơn.
Ngoại trừ thân phận Thần Núi này, cậu cũng mới chỉ là chàng thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi, nếu muốn khiến cậu nhanh chóng khôi phục sau những biến cố trải qua, vẫn phải có chút nghiêm khắc.
Bây giờ Nam Đăng bị Liên Dịch bắt đi, Uế Thủ cũng không ở bên cạnh, thần lực của cậu chưa hoàn toàn hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bat-tieu-u-linh-quy-hiem/3376250/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.