Bởi vì màn biểu diễn nhất thời của đầu thỏ, giờ đi ngủ của Nam Đăng lùi lại không ít.
Giấy rách dưới đất do Liên Dịch thu dọn, cậu cuộn tròn trong ổ chăn, mở to đôi mắt nhập nhèm: "Có thể mua cho thỏ con ít đồ chơi không ạ......"
Nam Đăng từng thấy trên ti vi, trò xếp gỗ có thể ráp lại, hoặc là các loại mô hình, chắc chắn đầu thỏ sẽ thích lắm.
Mặc dù hơn phân nửa là đầu thỏ đã sống rất lâu rất lâu rồi, bầu bạn với biết bao vị Thần Núi, nhưng ở trong lòng cậu nó vẫn là thú cưng thỏ con của mình.
Liên Dịch thấp giọng đáp một tiếng, anh xoay người ném giấy rách vào thùng rác, Nam Đăng liền ngủ mất.
Đầu thỏ nằm bò trong hõm cổ cậu, bị nắm tai quẳng qua một bên.
Liên Dịch vén chăn lên giường, nhẹ nhàng ôm lấy Nam Đăng đã say giấc.
(@W.a.t.t.p.a.d Augusttt138)
-
Bệnh dịch ở Trường Dương đã được loại bỏ triệt để, không còn xuất hiện triệu chứng nhiễm bệnh nữa.
Không có bệnh dịch, oán hồn sinh ra cũng giảm thiểu diện rộng, và dần có xu hướng trở lại thế cân bằng tốt đẹp trước đây.
Ông Bình Nhiên quy hết công lao này cho Nam Đăng, là sự xuất hiện của Thần Núi đã khiến tất cả khôi phục như thường.
Có cậu ở đây, khả năng áp chế sát khí của địa linh càng mạnh, cho dù là khu vực cậu không hề đi qua, cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Hai ngày nay con vẹt là vui nhất, ban đêm bận công việc, ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bat-tieu-u-linh-quy-hiem/3359107/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.