Lâm Cửu nhận được tin tức, đầu tiên thông báo cho Liên Dịch biết, cũng muốn hỏi thử sau này anh có tính toán gì chưa.
Theo hắn được biết, vết thương của Cốc Hư vẫn chưa khỏi hẳn, phần lớn thiên sư trong nội viện đều bận việc dọn dẹp oán hồn, không thoát thân được.
Lại có hắn kịp thời chú ý đến động thái khắp nơi, Liên Dịch chỉ cần cẩn thận che giấu hành tung, đừng bị thiên sư khác phát hiện ra là được.
"Cậu muốn đưa hoa nguyệt quý đến khu vực trống địa linh à?"
"Để tôi hỏi thử."
Địa linh không thích nhân loại, nếu muốn thuận lợi đưa hoa nguyệt quý đi, hơn phân nửa là phải do đích thân Nam Đăng làm.
Lâm Cửu cầm thông tấn khí kiên nhẫn chờ đợi, thực ra hắn rất muốn đi cùng, khu vực trống địa linh vừa hay cũng nằm trên tuyến đường lây lan dịch bệnh, tình hình bên đó tệ hơn.
Nếu hắn có thể đi chung, giữa đường gặp phải chuyện gì, ít nhiều cũng có thể giúp đỡ được chút việc.
Nhưng bên chỗ Ông Bình Nhiên thì không dễ giải thích, nhất là lần trước hắn từng lén giúp đỡ Liên Dịch, chỉ thị nhiệm vụ bắt Liên Dịch vừa mới phát ra chưa bao lâu, bây giờ hắn rời đi rất dễ gây nghi ngờ.
Lâm Cửu suy tư, đằng sau vang lên tiếng bước chân.
Hắn quay đầu nhìn thử, là Ông Bình Nhiên.
Lâm Cửu cung kính gọi: "Thầy ạ."
Ông Bình Nhiên đang chuẩn bị đến bệnh viện, dừng bước chân lại, quan sát Lâm Cửu mấy cái: "Sao trông con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bat-tieu-u-linh-quy-hiem/3335038/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.