Oán hồn xuất hiện quá đột ngột, Lâm Cửu gần như không hề có phòng bị, lập tức chạy về hướng la bàn chỉ, một bên liên hệ với những người khác.
Hắn còn chưa đi xa, nên đến chỗ ở của Liên Dịch cùng thời gian với lượng lớn oán hồn.
Trước đó, Liên Dịch cũng đã phát giác ra sự khác thường.
Anh thu bớt vẻ mặt rồi đứng dậy, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Nam Đăng không hiểu vì sao, còn tưởng anh buồn ngủ rồi, định đi nghỉ ngơi sớm.
Vòng bát quái đặt trong phòng sách, cảm ứng được sự triệu hoán của linh thuật, hơi chấn động.
Liên Dịch lập tức bảo Nam Đăng quay về phòng ngủ: "Em trốn đi."
Nam Đăng đang mờ mịt, chỉ nghe thấy "rầm" một tiếng, đèn đóm ở phòng khách tự dưng hư hết hai cái, ánh sáng bên trong đột ngột giảm xuống.
Bên ngoài căn nhà có trận pháp, nhưng trận pháp là để phòng ngừa người lạ xâm nhập mấy ngày trước, không phải cái để phòng quỷ hồn.
Từ khi Liên Dịch vào đây ở, ngoại ô chưa từng có oán hồn nào dám tới gần, đêm nay là ngoại lệ.
Đèn rạn nứt, Nam Đăng bị giật mình, ôm chặt đầu thỏ nhảy vào trong ngực mình.
Liên Dịch bên cạnh lặp lại một lần nữa: "Em đi trốn đi."
Nhưng vào lúc này, một con quỷ treo cổ xuyên qua lòng đất, thè cái đầu lưỡi dài ngoằng vào trong cửa, lộ ra khuôn mặt đỏ sậm.
Dưới ánh sáng hơi tối, Nam Đăng vẫn nhìn rõ một màn này, cậu cuống quýt nắm tay Liên Dịch:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-bat-tieu-u-linh-quy-hiem/3315142/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.