Chương trước
Chương sau
Edit + Beta: Mật
Người phát ngôn chuyên nghiệp thường một ngày phát sóng trực tiếp khá lâu, hiện tại mới tám giờ rưỡi, Ngôn Từ đoán chắc hắn còn phải trực tiếp thêm hai tiếng mới xong. Quảng cáo ứng tuyển của công ty Olive không có ở trên APP, nhưng may mắn Ngôn Từ có lưu lại phần giới thiệu. Cậu tìm thấy trên cái bàn bừa bộn của mình rồi ghi lại địa chỉ ra một tờ giấy nhỏ, chuẩn bị thêm cả phần sơ yếu lý lịch cho tốt.
Cậu đã từ chức hơn nửa tháng, Ngôn Từ đã tìm mấy công việc nhưng cũng không quá vừa ý nên vẫn chưa đi làm. Tiền chi tiêu chỉ có ra chứ vẫn chưa có thu vào.
Hôm đó Ngôn Nặc đúng lúc cũng ở nhà trẻ, cầm giấy chứng nhận chuyên môn của mình, ngồi xe đi đến tòa nhà Olive ở trung tâm thành phố. Người tiếp đón là tổng giám đốc ở đó, các kỳ thi trước đều suôn sẻ, lúc trả lời cũng bình tĩnh. Nhìn qua người này có vẻ khá tốt, tổng giám đốc cũng không làm khó cậu, cười nói: "Cậu muốn làm phiên dịch viên ở bộ phận nào? Cậu thực sự rất tốt."
Giang Hằng đã phát sóng trực tiếp ở tòa nhà Olive, nơi này là nhà tài trợ của họ, phiên dịch viên cũng là tìm từ đây. Ngôn Từ không khách khí mà đi thẳng vào vấn đề: "Tôi muốn nhận vị trí phiên dịch viên khi thi đấu của WEI, ngài xem có thích hợp hay không?"
"Đội WEi?" Tổng giám đốc có hơi rối rắm, bởi vì WEI là đội tuyển thủ chuyên nghiệp, lúc thi đấu là mang vẻ vang về cho đất nước, đương nhiên không thể thả lỏng khi tuyển phiên dịch viên. Nếu là các bộ phận khác thì không sao, mọi mặt trong sơ yếu lý lịch đều thực sự rất ưu tú, có thể giao cho cậu. Nhưng quan trọng là về việc trận đấu chính thức, tổng giám đốc có hơi do dự.
Ông ta nghĩ rồi nói với Ngôn Từ: "Cậu chờ tôi hỏi huấn luyện viên trước đã."
Ngôn Từ ngoan ngoãn mà đáp được, nhìn tổng giám đốc gọi điện.
Lúc đối phương nói chuyện cũng không có ý né tránh, Ngôn Từ nhạy bén mà phát hiện huấn luyện viên bên kia vẫn cảm thấy thiếu sót, kêu vị tổng giám đốc này dẫn cậu cho WEI khảo nghiệm một chút.
Rất có thể là diễn, Ngôn Từ đối với trình độ của mình không có nghi ngờ, cậu tin tưởng có thể thông qua khảo nghiệm.
Ngôn Từ đi theo tổng giám đốc ra khỏi phòng, thấy ông ta bấm nút tầng năm của thang máy. Khi ra khỏi thang máy, bên trái truyền đến hai giọng nói: "Mỗi lần đến cuối tháng là không thấy bóng dáng A Mãnh, làm cẩu độc thân thật quá đáng buồn mà."
"Người ta có bạn gái thì đương nhiên là tôi với cậu phải đi rồi, hai ta chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh đi huấn luyện thôi." Giọng nói này có cảm giác vị thành niên, Ngôn Từ biết đây hẳn là âm thanh của Giản Chinh. Cậu có hơi kích động mà không dám quay đầu lại, cậu sợ đối diện với Giang Hằng.
Gần tới thời gian gặp nhau thì Ngôn Từ lại hơi luống cuống, tốc độ nhanh hơn chút, đi theo tổng giám đốc vào phòng huấn luyện. Bên trong là người đàn ông cao tầm một mét tám thoạt nhìn tuổi có hơi lớn đang đợi họ, đại khái đó là huấn luyện viên kia.
Anh xoay người nhìn thoáng qua Ngôn Từ, giải thích một chút: "Cậu đừng khẩn trương, vì phiên dịch viên của trận đấu có nhiều mặt khác với phiên dịch viên bình thường, tuy rằng có rất nhiều người nói tiếng Anh tiếng Pháp khá lưu loát, nhưng khi diễn ra trận đấu thì lại khẩn trương không thể nói rõ ràng được, hiện trường phát sóng cũng không thể đăng tin tức đó lên, cho nên tôi phải khảo nghiệm một chút."
"Tôi biết." Ngôn Từ cũng không thấy kỳ quái. Cậu còn đang suy nghĩ khi khảo nghiệm thì phải làm sao, huấn luyện viên nói tiếp: "Đợi lát nữa tôi cho hai thực tập sinh giả đánh trận ở Mỹ, sau đó cậu thử xem."
"Được." Ngôn Từ đối với khảo nghiệm này cũng không có sợ hãi gì, cậu chỉ là lo lắng Giang Hằng bất thình lình mà đến. Dù sao hiện tại bọn họ cũng đang ở trong công ty, có khi hắn đột nhiên đến đây không chừng. Cậu đứng tại chỗ một hồi, huấn luyện viên lại nói với cậu.
"Cậu là fan của đội WEI?" Dù sao cũng đã đặt biệt muốn tới chỗ họ, hơn phân nửa là fan rồi. Huấn luyện viên cũng đã nhiều năm chứng kiến cảnh vài fan cực đoan muốn cùng thần tượng lôi kéo làm quen, càng nghiêm trọng hơn là họ có xu hướng ám ảnh các thành viên, đến lúc đó xảy ra chuyện như vậy thì sẽ là một vết dơ trong con đường sự nghiệp sau này.
Mặc dù Ngôn Từ là nam, huấn luyện viên cũng phải làm rõ sự nghi ngờ của mình.
Biết hắn là hỏi về cái gì nên Ngôn Từ không hề hoảng loạn: "Đúng vậy, tôi đúng là đầu tiên vì đội WEI rồi mới tới đây tuyển dụng. Nhưng mong ngài có thể tin tưởng năng lực cá nhân của tôi, cũng là vì... ừm, muốn cùng thần tượng tỏa sáng và giúp đỡ bọn họ một tay thôi."
Đây là một câu trả lời hết sức tận tâm nha, Ngôn Từ thầm nghĩ.
Huấn luyện viên quả thực có chút thưởng thức nhìn cậu một cái, nhưng chưa nói gì.
Hắn không hỏi thần tượng Ngôn Từ là ai, chỉ ngồi kế bên quan sát kế tiếp cậu sẽ làm gì.
Thực tập sinh đúng là đến rất nhanh, sau đó ngồi trên ghế dựa. Ngôn Từ chào hỏi bọn họ, nghiêm túc ngồi sang một bên, không nhúc nhích mà nhìn hình ảnh trên màn hình.
Hai người thực tập sinh vốn là được huấn luyện ở Mỹ, sắp xếp chọn bốn điểm. Quá trình diễn ra suôn sẻ, công ty lúc trước của Ngôn Từ không phải là loại phiên dịch này, nhưng khi học đại học cậu cũng có tham gia mấy hoạt động giống thế, cũng coi như là có kinh nghiệm. Huống chi cậu cũng đã từng ăn gà, trận đấu to nhỏ gì cũng đã xem nhiều, với việc phiên dịch viên này không tính là quá khó khăn.
Phiên dịch trò chơi, một là để người xem trực tiếp có thể biết rõ tình hình trận đấu, không đến mức cái gì cũng nghe không hiểu.
Hai là lỡ như thành viên trong đội không hề biết tiếng Anh thì cũng có thể giúp đỡ.
Chủ yếu vẫn là vì người xem mà tạo ra, vậy nên giải thích thì quan trọng hơn, cũng không phải hoàn toàn là phiên dịch lời nói của người khác.
Hiệp một diễn ra rất suôn sẻ, Ngôn Từ không cảm thấy mệt, hai người đồng đội nước Mỹ kia nói không quá nhanh, rất ngắn gọn như: "Nơi này có xe, có thuốc không." Là một loại ngôn ngữ nhanh trong game, hai người cũng không cãi cọ.
Huấn luyện viên từ đằng sau nhìn một hồi, trước sau vẫn không nói gì, Ngôn Từ cũng không biết đối phương có hài lòng với mình hay không.
Trận đấu chưa kịp kết thúc thì cửa phía sau bỗng mở ra, từ xa liền truyền đến giọng nói lớn của Giản Chinh: "Vu ca, nghe nói hắn tuyển phiên dịch viên, bọn em cũng đến xem nè."
Ngôn Từ đang phiên dịch trong nháy mắt run lên một cái, sau đó ổn định hoảng loạn rồi giữ tâm tình thư thái, đem trận đấu vừa rồi giải thích lần nữa. Cậu chọn phương thức giải thích đứng từ góc độ của người dẫn chương trình, rồi chuyển thành hình thức phiên dịch bình thường khi đồng đội đang nói, loại cảm giác này trông rất thoải mái.
Giang Hằng quả nhiên cũng đi theo, ở đằng sau cười: "Tiến hành như thế nào rồi?"
Hắn tặc lưỡi một cái, có chút ghét bỏ cách làm của huấn luyện viên: "Cho nên nói kêu Giản Chinh với mấy người đọc xem tiếng Anh nhiều một chút, lại không nghe lời tôi, bây giờ lại thêm phiền phức, còn phải nhờ người ta phiên dịch nữa."
"Sao lại phiền phức được? Đây là kiếm lời đấy, là rất tốt có được không." Giản Chinh nói chuyện cũng thẳng thắn, không để ý phiên dịch viên đang ở trước mặt, trực tiếp nói ra mấy lời thực tế lỗ mãng. Huấn luyện viên cười cười: "Hai cậu được rồi, tôi xem cậu ấy rất tốt, có thể chính thức tuyển người."
Giang Hằng ở phía sau tuy không có đưa mắt nhìn cậu, nhưng cậu lại cảm thấy ngồi thôi cũng khó khăn. Cả người cậu sởn gai óc, sợ hãi ánh mắt như thiêu đốt kia, đến nhìn trộm cậu cũng không dám.
Huấn luyện viên nghĩ cậu đã biểu diễn xong rồi, vì vậy hắn đi lên nhìn cậu với hai mắt tán thưởng: "Cậu hiểu rất hiểu rõ PUBG, nói không tồi."
Ngôn Từ không dám quay đầu lại, chỉ vươn thẳng cổ nói với huấn luyện viên: "Cám ơn, tôi sẽ tiếp tục cố gắng."
Điều này có nghĩa đã đạt yêu cầu, huấn luyện viên rất hài lòng với mấy trận đấu vừa rồi của cậu, không nói gì thêm. Cậu quay lưng với hai người phía sau mà nói chuyện, huấn luyện viên cũng không phát hiện cái gì, chỉ thấy tư thế hơi kỳ quái hỏi: "Vậy cậu có biết không, thần tượng mà cậu nói, bây giờ đang đứng sau lưng kìa."
Ngôn Từ: "..."
Làn da cậu trắng nõn, từ trong ra ngoài đều có một loại cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng. Bây giờ bị mọi người vây quanh như vậy, hai má cậu đột nhiên đỏ bừng, lại khẩn trương không biết phải đối mặt như thế nào. Ngôn Từ run rẩy mà nói: "Vâng... Thần tượng."
Giang Hằng cười ha ha hai tiếng, thân ảnh cao to chậm rãi từ phía sau đi lên trước, chuẩn bị xem dáng vẻ phiên dịch viên này như thế nào. Hắn nói chuyện cũng không nghiêm túc, cười nói: "Thần tượng đến đây, sao lại không quay đầu lại nhìn?"
_____________________
Mật: Chùi ui Hằng ca cà lơ cà phất ghia, không biết ổng thấy bé con sẽ phản ứng như lào đây, ô hô hô hô...:>>
Vì lần đầu edit vs beta nên chị Đậu cũm giúp tui chỉnh sửa vài chỗ và mn thấy chỗ nào không hợp lí thì có thể góp ý giùm tui luôn nha, cám ơn mn nhìu:>>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.