Mắt Lăng Ngạo trừng thật to, tam vương gia sao lại tới đây? Hiên Viên Cẩm lúc này không ở bên cạnh, tên đó đi đâu rồi?
“Đang tìm Hiên Viên tiểu nhi? Hắn lúc này tự mình khó bảo toàn rồi, đừng tìm nữa.” Tam vương gia vẻ mặt tự tin nắm chắc trong lòng bàn tay. Lăng Ngạo sầm mặt, Hiên Viên Cẩm dù sao cũng là BF của y, hắn xảy ra chuyện sao y có thể không lo lắng?
“Vương gia đã lâu không gặp, vừa gặp liền cho Tử Trúc kinh hỉ.” Lăng Ngạo cầm hồ lô đường cắn một cái, vừa nhai vừa nói: “Vương gia sẽ không phải là xảo ngộ cùng Tử Trúc chứ?”
Ngay cả ánh mắt cũng khinh khi không cho hắn, lão già mà không mệt này trong bụng toàn nước bẩn, chiếm mẹ của người ta, còn nhớ mong nhi tử người ta. Già mà không cần mặt mũi. Tuy cái tên già không cần mặt mũi này đối với mình không tồi, nhưng y vẫn cảm thấy trong lòng rất không thoải mái.
“Tử Trúc, ngươi đang tức giận với bổn vương gia sao?” Tam vương gia xuống ngựa, đứng bên cạnh Lăng Ngạo.
“Vương gia, ngài là vương gia cao cao tại thượng, Tử Trúc chẳng qua là một kẻ bố y, sao dám tức giận với vương gia?” Lăng Ngạo nhớ ngôn từ trong phim đều là dùng như vậy, hơn nữa đoạn cẩu huyết này cũng đích thật xuất hiện.
“Còn nói không tức giận? Vẻ mặt đã tức đến đỏ hồng rồi.” Tam vương gia nói rồi vươn tay về phía Lăng Ngạo, Lăng Ngạo thấy tránh không được liền nhét hồ lô đường cho hắn: “Vương gia nếm thử.”
Tam vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-chi-tuong-sung/1350066/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.