Hiên Viên Cẩm cảm giác được rõ ràng, Tô Tử Trúc gần đây tâm tình kém hẳn, bên này vừa mới hoan hảo xong, vẻ mặt cao trào vừa tiêu đi, lập tức lại chìm vào trong tự bế.
“Tử Trúc, ngươi lại có tâm sự sao?” Hiên Viên Cẩm kỳ thật cũng rất mâu thuẫn, hiện tại Tô Tử Trúc trầm mặc là dáng vẻ hắn rất quen thuộc, vậy mà hắn lại giống như đã không còn quen đối diện với Tô Tử Trúc như thế, hắn thích Tô Tử Trúc luôn la to hét to trước mặt hắn hơn.
Rõ ràng chỉ là một người, cách biệt lại lớn như vậy, mà lòng hắn cũng thiên vị đi, hướng về bên hiện tại này hơn, biết la biết hét mới có thể cảm giác được y là người, nếu cái gì cũng không biết, luôn xem y như thần linh hạ phàm mà cúng tế, thì không còn cảm giác chân thật nào.
“Hiên Viên Cẩm, nếu ta ly khai ngươi, ngươi sẽ thế nào?” Lăng Ngạo quay mặt qua, mục quang lấp lóe, sáng đến chói mắt, nhưng không có một chút ý đùa giỡn nào, thần sắc cũng nghiêm túc vô cùng. Nếu không phải có đôi môi hơi xưng lộ ra tia sáng tình ái đỏ mộng đó, Hiên Viên Cẩm thật sự cho ràng Tô Tử Trúc trước kia đã trở về.
“Ngươi không có cơ hội.” Hiên Viên Cẩm ôm chặt lấy y, Lăng Ngạo hừ lạnh một tiếng, nam nhân tự tin rất có mị lực.
Mẹ nó, vòng tay của tiểu tử này thật ấm áp, tiếp tục tham luyến cảm giác này, dù sao hiện tại đôi cánh của y còn chưa đủ cứng, cũng không có cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-chi-tuong-sung/1350062/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.