🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai mắt Hiên Viên Cẩm đỏ rực ngậm nước trừng y, Lăng Ngạo nuốt lời phía sau lại, gia hỏa này nghĩ lại chắc cũng không sống tốt. Vừa vươn tay ra muốn ôm hắn an ủi một chút, gia hỏa đó lại hung ác nhào lên. Một phát cắn cổ y.

Oa!

“Mẹ nó ngươi không ăn cơm sao!” Nhu tình vừa mới trào lên của Lăng Ngạo lập tức vị tiểu quỷ này nhào tới làm tiêu tan hết.

“Tử Trúc, ta cho rằng sẽ không gặp được ngươi nữa, cho rằng sẽ không gặp được ngươi nữa.” Tên tiểu hài tử mông thúi Hiên Viên Cẩm cắn cổ y, giống như hài tử không được ăn no, đói tới phát khóc.

“Ta còn sống rất tốt, sao lại không gặp lại được. Ngươi chỉ đang tự dọa mình thôi.” Lăng Ngạo thở dài trong lòng, lão tử tuổi tác lớn hơn ngươi, lão tử không tính toán với tiểu thí hài như ngươi, lão tử nhường ngươi, dỗ ngươi.

Hiên Viên Cẩm không cắn cổ y nữa, mà vùi mặt ra sức cọ cọ lên mặt y, vừa cọ vừa nói: “Tử Trúc, Tử Trúc, ngươi đừng rời khỏi ta nữa.”

Lăng Ngạo nhìn trời đảo mắt trắng. Cái này y không phải nói là xong, cao thủ nhiều như vậy, thường xuyên có người biểu diễn thiên không phi hành. Nói không chừng ngày nào đó y lại bị bắt đi, đó không phải là do y muốn đi nha, là người ta bắt y đi đó. Nhưng mà, an ủi thích đáng thì vẫn có thể thôi.

Dù sao thỉnh thoảng y cũng hơi tưởng niệm hắn. “Chỉ cần ngươi tốt với ta, ta sẽ không rời khỏi ngươi.”

“Ta sẽ tốt với ngươi.” Trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-ai-chi-tuong-sung/1350056/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.