Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Đầu giây bên kia im lặng một lát, sau đó chị Du cất tiếng cười nhạo tôi:
- Chàng Khờ của chị à, chị không nghe nhầm chứ? Mình mới chia tay có một tí mà cưng đã hớp hồn được ả điếm Chu Mạn Như
kia rồi à?
- Chưa được.
Tôi trả lời mà không hề chần chừ:
- Nhưng tôi cần gấp số tiền này.
- Bao giờ cưng hoàn thành nhiệm vụ thì tới tìm chị nhé, chị sẽ giao hai mươi vạn cho cưng không thiếu xu nào. Chị chuẩn bị xong
rồi, chỉ chờ tin tốt của cưng trong ba ngày tới thôi.
- Tôi đã biết chị mới là con hồ ly kia rồi!
Đầu dây bên kia lại im lặng một lát nữa. Bàn tay đang cầm điện thoại của tôi trắng bệch ra. Tôi đang cược. Thực ra tôi cũng
không biết chị Du có phải là người thứ ba hay không, nhưng xem phản ứng của chị ta thì có lẽ là tôi thắng rồi.
Tôi vốn tưởng rằng khi tôi nắm thóp chị Du thì chị ta sẽ phải e dè một chút, nào ngờ câu nói tiếp theo của chị ta lại nằm ngoài dự
đoán của tôi. Nó cũng làm cho tôi hiểu rõ hơn về con người thật của ả đàn bà này!
- Đúng thế thì sao?
Giọng nói của chị Du lạnh xuống, cứ như người ở đầu dây bên kia không còn là chị ta nữa:
- Thì sao nào? Cưng muốn báo cho Chu Mạn Như biết à? Đừng quên ai mới là người đưa tiền cho cưng!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/call-boy/2115903/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.