Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Tôi thầm cười lạnh một tiếng. Tuy tôi sớm biết chẳng dễ gì mà nuốt được mười vạn đồng, nhưng cứ nghĩ là khách lần này có đam mê biến thái gì cơ, ai ngờ lại là cái việc đi lừa tình người ta như thế.
- Không được, em cần tiền thật nhưng em có giới hạn của mình!
- Mười lăm vạn!
Chị Du bỗng tăng giá.
Mười lăm vạn… cộng với số tiền lúc trước kiếm được thì tôi không cần vay thêm đã đủ tiền cho mẹ phẫu thuật rồi.
- Em nghĩ…
- Hai mươi vạn!
- Chàng Khờ, coi như chị xin cưng, cưng giúp chị với có được không?
Chị Du vươn tay tuốt súng của tôi, khẩu đại bác uể oải lập tức có tinh thần lên đạn.
- Chị muốn em giúp chị thì cũng phải cho em biết người đàn bà kia là ai chứ?
Thực ra tôi đã đồng ý với điều kiện của chị Du rồi, chẳng qua vì để che giấu ý nghĩ chính nghĩa giả tạo nên mới hỏi thêm thôi.
Trên mặt chị Du thoáng hiện vẻ chần chừ, có lẽ chị cũng rất băn khoăn. Sau đó có lẽ để khiến tôi đồng ý nên chị vẫn thỏa hiệp:
- Được rồi, chị nói cho cưng, nhưng mà cưng nhất định phải đồng ý đấy.
- Được!
Tôi thuận theo.
- Ả là bạn học của chị.
- Quan hệ không tốt à?
Tôi cũng bị gợi trí tò mò.
- Không, quan hệ của chị với ả ta tốt lắm.
- Thế chẳng phải là bạn bè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/call-boy/2115873/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.