"Xin lỗi ai?" Trần Duyên nói, hắn tiếp tục hỏi tiếp vấn đề này " Cho tôi, vẫn là cho cậu?"
"...." Anh á khẩu, miệng khẽ mấp máy một lời không tồn tại, khẽ cắn môi, Thời Niên Yến chỉ đành lấy im lặng để chống lại hắn.
Không thể phủ nhận được, đứng trước Trần Duyên, loại cảm giác bị nhìn thấu làm Thời Niên Yến hơi sợ, như một trò biểu diễn gượng ép giả bộ đáng thương. Nhưng thứ này lại khiến Trần Duyên tức giận, tự chủ tuân lệnh cốt truyện, sau đó tự gây thương tích cho bản thân.
"Nghỉ làm vài hôm đi " Hắn buông tay Thời Niên Yến, nói.
"Nhưng chú?" Thời Niên Yến muốn từ chối.
" Không thể tự lo được cho chính mình thì nói gì đến công ty? Đừng tự gây áp lực cho chính mình nữa, nếu còn một lần như hôm nay " Trần Duyên dứt lời, nhìn về phía của anh, không nói rõ ràng kết quả nếu Thời Niên Yến dám làm như vậy sẽ có chuyện gì.
Thời Niên Yến sớm đã quen thuộc cách nửa vời nói khi đe dọa, nháy mắt hiểu ra ý định của Trần Duyên, thứ anh quan tâm nhất lúc này là lời hứa, tham lam và cả cái tập đoàn của nhà họ Cẩn, vài gã đã chọc quấy khiến anh vật vã mấy ngày gần đây. Cách nhanh nhất để giải quyết, chẳng phải khiến nó biến mất?
"Chú!" Thời Niên Yến vội gọi Trần Duyên, quản gia đi lên đỡ thân thể hắn trụ vững, Trần Duyên mỉm cười, tại chỗ khẽ cong người, sơ mái tóc rũ xuống của Thời Niên Yến.
Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-trang-trong-dat/3651527/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.