Nhìn lọ thuốc đã lăn đến dưới chân mình, Cẩn Ngọc Trì ngồi xổm xuống xem lọ thuốc, trong phòng lúc này như cũ rất tối tăm, Cẩn Ngọc Trì nuốt khẽ một ngụm nước miếng, liên tưởng đến cái cảm giác hất văng được vật nặng, không thể lầm được. Cậu hô hấp có phần nặng nề, nhắm chặt mắt, làm liều chụp tay lên và siết chặt, cầm lấy nó.
Chạm được!
Rõ ràng là chạm được!
Cẩn Ngọc Trì hai mắt mở bừng, không thể tưởng được mà xem lại, thật sự cầm được, âm thanh phấn khích hoan hô, cậu giơ cao lọ thuốc ‘ Chạm được rồi!! ’
Vừa dứt lời nói, * Rầm một tiếng.
Cẩn Ngọc Trì giật thót tim, vô thố khiến lọ thuốc lần nữa không trọng lực rơi lại xuống đất, cậu bất mãn vỗ vỗ lồng ngực, che chắn trái tim nhỏ bị dọa sợ của mình, quay ra nhìn khung trời, cửa sổ hôm nay dường như không bị khóa kín cẩn, khi gió mạnh đập vào, khiến nó mở toang, va chạm với tường cứng chắc.
‘ Dọa mình thót cả tim ra ngoài ’ Cẩn Ngọc Trì u ám lẩm bẩm, cậu hừ khẽ, niềm vui tràn lan đi nhặt lại lọ thuốc.
Mấy đêm nay Cẩn Ngọc Trì đã vô cùng chướng mắt việc mỗi tối Thời Niên Yến đều uống nó, không dừng một đêm nào cả, lần này thì đừng hòng cậu để yên! Vừa nghĩ vậy, Cẩn Ngọc Trì thử cùng lọ thuốc xem có thể đi xuyên qua tường hay không, cậu suy nghĩ rất đơn giản, nếu anh uống nó, thì bây giờ cậu sẽ đem nó giấu đi, như vậy thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-trang-trong-dat/3650843/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.