Editor: Tây An
“Trông giống như là bị thứ gì đó đánh vào vậy...” Y tá giơ cánh tay của cô nhìn hồi lâu, nghi ngờ nhìn về phía Lăng Yên, “Buổi tối hôm qua cô không bị ai đánh đó chứ?”
“Nếu có chuyện gì nhất định phải kịp thời nói ra đó.”
Dưới ánh sáng vết thương được bôi iodophor* màu vàng, lúc bôi cồn, cô bị ăn đau đến mức hơi co rúm lại, đại não hơi bị kích thích, trước mắt bỗng hiện lên một bóng hình.
*Thuốc sát trùng phổ rộng. Iodophor khử trùng ít gây kích ứng, ít đau hơn Iod, cồn, dễ được bệnh nhân chấp nhận và sử dụng rộng rãi, tác dụng chính xác, thay thế cơ bản cồn, thủy ngân, iốt, thuốc tím …
Bàn tay trước mặt không phải bàn tay trắng nõn của cô y tá, mà là một đôi tay to lớn màu ngăm hơn, khớp xương rõ ràng.
Bàn tay to rơi trên tay cô, động tác ngang ngược hơn hiện tại một chút.
Còn có giọng nói lưu lại trong đầu ——
Cô “A——” một tiếng, thấp giọng nói câu: “Đau quá...”
Cô bình thường rất sợ đau, đau một tí là sẽ mắng chửi, nhưng giờ lại không có chửi, cười nói với người đó: “Ôi chà dung mạo anh thật là dễ nhìn quá, có muốn làm ở chỗ này không?”
“...” chủ nhân bàn tay nói, “Đau chết cũng đáng, chịu đi.”
“Không làm à?”
“Đầu óc cả ngày cứ suy nghĩ gì vậy?”
“Đang muốn làm cùng anh đó.”
“...”
Anh tựa như thở dài, bắt lấy cô, không cẩn thận nhấn chỗ vết thương của cô một cái.
“Làm sao lại bị thương vậy?”
“Đánh nhau với người ta à.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thuoc/459896/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.