Editor: Tây An
Cô thích bệnh nhân này.
Lần đầu tiên Lăng Yên cầm tờ giấy đăng ký đó, trông thấy cái tên này, đã thích rồi.
“Hạ Thời Tông.” Cô chậm rãi đọc.
Lưng người đàn ông tựa trên ghế sô pha, vai rộng mông hẹp, hai chân dài mà thẳng, tóc ngắn trông mạnh mẽ, sự lười biếng và lạnh lẽo cứng rắn hỗ trợ nhau.
Dường như không phải kiểu mỹ nam đẹp như hoa mà cô thích, nhưng khí chất đặc biệt lợi hại, dưới cái túi da đẹp mắt quá phận, tất cả trước kia đều là mây bay.
“Bệnh gì?” Lăng Yên đeo khẩu trang.
Hạ Thời Tông nói: “Ảo giác.”
“Là ảo giác trong đầu à?”
“Không phải.” Anh lắc đầu, “Ảo giác nhìn thấy.”
Lăng Yên mở mấy tờ giấy ra trước mặt, đứng lên, ngồi cái trên ghế trước ghế sô pha của anh.
“Có tiện miêu tả không?”
Hạ Thời Tông gật gật đầu.
Lúc tư vấn, Lăng Yên thích kiến tạo không khí vô cùng nhẹ nhõm. Ví như vài câu hướng dẫn mở màn, ngửi mùi hương để thả lỏng, nằm thoải mái trên ghế, uống trà cho thả lỏng.
“Thích nằm hay là ngồi?” Cô hỏi, “Tư thế gì cũng được, từ từ nhắm hai mắt hay mở to mắt cũng đều được, anh thích kiểu gì, thì cứ làm thế.”
Anh trực tiếp nằm xuống, từ từ nhắm hai mắt.
Lúc từ từ nhắm hai mắt cũng trông rất đẹp, Lăng Yên xích lại gần chút, phát hiện lông mi của anh đặc biệt dài, lông mi hoàn mỹ.
“Trông thấy cái gì rồi?” Cô nhẹ giọng hỏi.
Bỗng trong chốc lát, Hạ Thời Tông nhả ra hai chữ: “Đang làm.”
Dù là khám bệnh cho rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thuoc/459893/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.