Lúc Kiều Phong khaihỏa toàn bộ hỏa lực thật đáng sợ, Lam Sam chạy tới chạy lui khắp sân như đội viên cứu hỏa, cô cảm thấy chỉ có một từ duy nhất có thể hình dungđến trạng thái bây giờ của mình: Mệt mỏi.
Cuối cùng, cô chạy đến sức cùng lực kiệt, ném cái vợt xuống, đỡ thắt lưng nói:
- Tôi không chịu nổi nữa!
Kiều Phong nhàn nhã đi tới, mặt không đổi sắc hỏi cô:
- Vậy cuối cùng tôi là chuẩn man hay là tiểu thư khuê các hả?
Lam Sam hít một hơi thật sâu, miệng thở phì phò, giơ ngón tay cái về phía anh:
- Anh là ông nội…
- Cô không cần khiêm tốn tốn như vậy. – Kiều Phong nói, nhặt cái vợt bóngbàn của cô lên: - Đi nào, thực hiện một vài động tác thả lỏng sau khivận động.
Lam Sam hiện tại mệt như chó chết, còn chả động nổi chân tay, ngay sau đó ngồi chồm hổm xuống dưới đất trông cực xấu:
- Tôi không làm đâu, tôi mệt muốn chết, tất cả là tại anh.
Kiều Phong mạnh mẽ kéo cô dậy, dẫn cô đi dạo xung quanh hai vòng, trông côuể oải như một con khỉ nhỏ. Nhìn thấy dáng vẻ đáng xấu hổ của cô, anhthấy hơi buồn cười, nhưng không hề cảm thấy bực mình. Anh kéo cổ tay cô, nhẹ nhàng mát xa các cơ bắp trên cánh tay, hôm nay vận động mạnh nhưvậy nếu không thư giãn gân cốt cẩn thận ngày mai sẽ rất đau.
Lam Sam mừng rỡ hưởng thụ sự phục vụ của anh, thôi không nói nữa, thật quá thoải mái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thung-com-sat-vach/1984223/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.