Lam Sam và Tiểu DuThái vừa ăn vừa tám, đến khi ra về đã 9 giờ. Cũng may cô vẫn chưa quênsứ mệnh của mình là phải đến siêu thị một chuyến, tiếc là cô quên mấtKiều Phong nhờ cô mua gì nên lập tức thấy chột dạ, thuận mắt cái gì làmua luôn cái đó, chọn một hồi đã được một túi lớn. Dù sao ăn gì chảđược, cô cũng không quá kén ăn.
Lúc cô gõ cửa phòng 303, KiềuPhong vừa tắm rửa cho Schrodinger xong. Schrodinger như một chú chó bịrơi xuống nước nhưng vẫn tỏ ra vô cùng ngạo mạn, lúc Kiều Phong định sấy lông cho nó, trông nó vẫn còn rất không tình nguyện.
Kiều Phong mở cửa, Lam Sam tay xách nách mang một túi ny lon to bước vào, đưa choKiều Phong một cách rất khoe khoang. Kiều Phong nhìn thoáng qua, bấtmãn:
- Cô mua nhiều thế này làm gì, không ăn hết thật lãng phí. – Nói xong lại nhìn một lần nữa, càng thêm không hài lòng: - Cũng khôngtươi nữa chứ, cô có biết chọn lựa thực phẩm không đấy.
Tất nhiên là không rồi….
Lam Sam vò đầu cười khúc khích:
- Siêu thị sắp đóng cửa nên sale một đống vậy đấy.
Lý do này không đủ sức để giải vây cho cô đâu, chỉ có cái đồ ngu si dốtnát mới đến siêu thị mua thức ăn vào giờ sắp đóng cửa thôi.
KiềuPhong nhận túi thức ăn, ghét bỏ mà lắc đầu, không biết là ghét vì nhiềuđồ ăn quá hay càng ghét cô đây. Anh lạnh nhạt lườm cô:
- Ngu ngốc.
Ánh mắt đầy khinh bỉ của anh khiến Lam Sam đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thung-com-sat-vach/1984200/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.