Vừa tiến về phía trước dưới sự vây quanh của các đệ tử, Phương Nguyên vừa tính toán chuyện về sau.
Từ trong những đệ tử này, cũng nhìn ra được mấy người thực sự không tồi.
Long Ngâm Phong chân truyền Mạnh Hoàn Chân là một, hắn thi triển kiếm đạo, đã lờ mờ lĩnh ngộ được sự kỳ diệu của kiếm ý, trong kiếm ý tung hoành, giống như thước đo, vô cùng tinh chuẩn, Thần Vệ Quân đến gần hắn, thường thường là còn chưa kịp xuất thủ đã như khúc gỗ ngã vật xuống.
Đệ tử Tiểu Trúc Phong Niếp Hồng Cô cũng là một.
Trên mặt nàng ta vẫn đeo khăn che mặt màu đen, động thủ với người ta, chỉ cười tủm tỉm, mười ngón múa lượn, phàm là Thần Vệ Quân đến gần nàng ta trong mười trượng, liền đều ai nấy hoặc là miệng sùi bọt mép, hoặc là cả người cứng ngắc, hoặc là mặt đen xì, hoặc là từ trong người có vô số trùng tử chui ra, quả thực là đáng sợ dị thường, các thần vệ không cần giao thủ với nàng ta, chỉ nhìn thôi trong lòng đã sợ rồi.
Điều này cũng khiến cho nàng ta đi đến đâu, người ta né tránh đến đó, đừng nói là Thần Vệ Quân, ngay cả đệ tử Thanh Dương Tông cũng không dám tới gần nàng ta.
- Độc đạo của nàng ta càng lúc càng lợi hại, đây cũng là thiên tài...
Phương Nguyên cảm thán trong lòng, cân nhắc sau khi trở về, có nên tìm Niếp Hồng Cô nói chuyện chút không.
Có điều trong mọi người, khiến Phương Nguyên xem trọng nhất là Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3743538/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.