Sao đúng lúc mình muốn đòi lại mệnh đăng, dẫn đệ tử dưới trướng rời núi, mở hương khói khác thì hắn lại trở về?
Trên đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy?
...
...
- Ha ha, trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi!
Tông chủ Trần Huyền Ngang lại bật cười ha ha, hắn quan sát Phương Nguyên từ trên xuống dưới, ánh mắt cũng có chút thâm trầm phức tạp.
Có điều sau khi nhìn một lúc, hắn lại không nói gì, chỉ gật đầu:
- Tốt lắm!
Mà Vân trưởng lão thì chỉ nặng nề nhìn Phương Nguyên, dường như muốn nhìn thấy tất cả biến hóa trên người hắn, nhưng dựa vào tu vi Kim Đan hậu kỳ hiện giờ của hắn, vừa nhìn một cái, không ngờ chỉ cảm thấy giống như lọt vào trong sương mù, nhìn không quá rõ, chỉ có thể xác định được một điểm, đó chính là một thân tu vi hiện giờ của Phương Nguyên, đã đạt tới Kim Đan trung kỳ, một số thứ sâu hơn thì không dám xác định.
Thế là sau khi hắn trầm mặc rất lâu, lại trầm giọng thở dài, nói:
- Sao không kết Nguyên Anh rồi hẵng về?
...
Tông chủ và Vân trưởng lão sau khi nhìn thấy Phương Nguyên, lời nói ra đều rất đơn giản.
Có điều càng là những lời đơn giản, có đôi khi thứ truyền đạt ra ngược lại nhiều hơn một chút.
Trong lòng Phương Nguyên cảm thấy có chút lo lắng, ngẩng đầu cười cười.
- Hiện giờ cũng đủ rồi!
Hắn nhẹ giọng trả lời, sau đó đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3740690/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.