Đến lúc này, hắn chỉ có thể có chút thất ý rời đi.
Tuy trong lòng cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng chỉ có thể để mặc Phương Nguyên tiếp tục đi trên kiếm đạo.
Mà Phương Nguyên nhìn thân ảnh Lý Bạch Hồ rời khỏi, trong lòng cũng khẽ thở dài.
Hắn nhìn ra được, Lý Bạch Hồ này kỳ thật không lừa mình.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Kiếm đạo của mình tu luyện rất tốt, đi theo cũng là con đường đường đường chính chính, ngươi lại tới nói một câu nhận định rằng ta nhất định sẽ đi vào con đường tà đạo, cho nên khuyên ta bỏ đi vô số tâm huyết của mình, trên đời này nào có đạo lý như vậy?
Tuy lời nói của Lý Bạch Hồ dường như cũng rất có đạo lý, nhưng Phương Nguyên không tin đạo lý này!
Hắn tin vào công phu mình bỏ ra, học thức mình nắm giữ!
Đại đạo vô biên, hắn không tin một con đường đang tốt lại cuối cùng nhất định sẽ đi vào tử lộ...
...
- Con chồn bạc của Tẩy Kiếm Trì đó nói gì với ngươi mà khiến ngươi lại có bộ dạng tâm thần không yên như vậy?
Lúc suy nghĩ trong lòng Phương Nguyên đang bay xa, một thanh âm thản nhiên vang lên, đồng thời chóp mũi ngửi được một thơm thoang thoảng, không quá đậm, thậm chí là như có như không, nhưng lại khiến người ta nhớ sâu, Phương Nguyên quay đầu lại, liền nhìn thấy Lý Hồng Kiêu dựa vào lan can, nghĩ chắc là do vừa uống vài chén rượu, nàng ta không có còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3738405/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.