🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 Lý Bạch Hồ cũng hơi xuất thần, sau một lúc lâu, mới nói: 

 - Kiếm đạo này bắt đầu từ mấy trăm năm trước đã lưu truyền trong tà phái, có điều bởi vì nhân số ít, bởi vậy người biết không nhiều lắm, kiếm đạo này vô cùng khủng bố, uy lực cường đại, tiến cảnh cũng cao, nhưng chỗ khiến người ta sợ hãi nhất là không phải thực lực của bọn họ quá mạnh, mà là ở chỗ những người này cuối cùng đều hóa thành yêu tà. 

 - Yêu tà? 

 Phương Nguyên lắp bắp kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía Lý Bạch Hồ: 

 - Có ý gì? 

 Thanh âm của Lý Bạch Hồ trầm thấp, lãnh đạm nói: 

 - Cướp kiếm hồn, kiếm cốt của người ta, luyện thành kiếm ý kiếm tâm của mình, chí tà tới khủng bố, còn hơn cả yêu ma! 

 Phương Nguyên nhíu mày: 

 - Vì sao? 

 Lý Bạch Hồ nói: 

 - Có lẽ cũng giống như ngươi, bởi vì kiếm ý mãi dừng lại không tiến? 

 Nói đến đây, hắn cũng hơi dừng một chút, nghiêm túc nhìn về phía Phương Nguyên, nói: 

 - Lúc trước ta đã nói với ngươi, trên đời này có thể ở cảnh giới Kim Đan, tu luyện ra kiếm tâm, Tẩy Kiếm Trì chúng ta có bốn người, nhưng trên thực tế, ngay trăm năm trước, Tẩy Kiếm Trì chúng ta còn có mười mấy người như vậy, có điều trong thời gian trăm năm này lại đều đã vẫn lạc. 

 Phương Nguyên qua một lúc, mới do dự mở miệng: 

 - Bọn họ... 

 Lý Bạch Hồ gật đầu, nói: 

 - Đúng vậy, bọn họ đều bị những Tà tu đó đoạt đi thần hồn, hóa thành thân xác! 

 Phương Nguyên nghe đến đây, sau lưng bỗng nhiên cảm giác có chút lạnh toát. 

 - Cũng chính bởi vì nhận ra kiếm đạo của ngươi, cho nên chúng ta mới không muốn ngươi tiếp tục dùng kiếm... 

 Lý Bạch Hồ thấp giọng nói: 

 - Lúc trước ở trong Thông Thiên Bí Cảnh, Lệ sư đệ cũng vì nhận ra kiếm đạo của ngươi là cùng một đường với tu sĩ tà kiếm, cho nên mới coi ngươi là Tà tu, chỉ có điều, kiếm đạo hiện giờ của ngươi quả thật là đường đường chính chính, chưa đi đến con đường đó, hắn lúc ấy muốn hạ sát thủ với ngươi, cũng là hắn không đúng, sau khi về tới Tẩy Kiếm Trì, hắn cũng bị nhốt vào kiếm ngục, chịu trừng phạt, nhưng ta lần này đi ra, sư tôn cũng phân phó ta, nếu có thể tìm được ngươi, vậy thì phải xem kỹ kiếm đạo của ngươi... 

 Sau khi hắn dứt lời, hơi dừng lại một chút rồi nói: 

 - Hiện giờ ta đã xác định, truyền thừa kiếm đạo của ngươi là Thanh Dương Tông, chắc là kiếm đạo mà kiếm si đó khi còn ở Thanh Dương Tông đã lưu lại, tất nhiên sẽ không thuộc về Tà tu nhất mạch đó, nhưng kiếm đạo của ngươi đi cũng là lộ số đại viên đại mãn, vô khuyết vô hám, ý cực ở tẫn, pháp quy vu vô, không có gì khác với đám tu sĩ tà kiếm đó cả. 

 Phương Nguyên xua tay, những lời còn lại, hắn đã không cần Lý Bạch Hồ phải nói thêm. 

 Chỉ là ở trong lòng hắn, lại nhất thời cảm thấy hơi trầm xuống. 

 Vô Khuyết Kiếm Kinh, chẳng lẽ thật sự nhất định sẽ đi đến loại trình độ này à? 

 Nếu là trước đây, Phương Nguyên có lẽ ngay cả tin cũng sẽ không tin, đạo tâm của hắn không dễ dàng dao động như vậy. 

 Nhưng mấu chốt là, một câu đó của Lý Bạch Hồ đã vạch trần nguyên nhân kiếm ý của mình đến nay vẫn chưa đại thành, lại khiến cho nội tâm Phương Nguyên có chút trầm trọng, đúng vậy, mình bắt đầu từ lúc có được Vô Khuyết Kiếm Kinh, liền tu luyện rất chăm chỉ, lại dùng Thiên Diễn Thuật thôi diễn quyển thứ hai của Kiếm Kinh này, chiêu số đang đi chắc hẳn sẽ không sai, vậy vì sao kiếm ý của mình thủy chung không có tiến triển quá lớn? 

 Chẳng lẽ thực sự bởi vì mình không đi lên con đường tà đạo à? 

 Chẳng lẽ muốn tu luyện tới kiếm ý đại thành, thật sự chỉ có thể đi học theo Tà tu, đoạt kiếm hồn của người khác? 

 Thế thì có khác gì Huyết Yêu Ma hút lấy huyết khí của người khác trong bí cảnh đâu? 

 Trước kia hắn không biết cách làm này, cho nên không có áp lực, tuy kiếm ý đề thăng không lớn, nhưng cũng không quá sốt ruột, trong lòng cũng không có manh mối, chỉ có thể chậm rãi chờ đợi, nhưng hiện giờ Lý Bạch Hồ đột nhiên vạch trần điểm này, lại lập tức khiến cho trong lòng hắn không nhịn được mà nghĩ tới khả năng sẽ làm như vậy, mà vừa nghĩ như vậy, Phương Nguyên lại có chút hoảng sợ phát hiện, phương pháp này... 

 .. . Có lẽ thật sự hữu hiệu! 

 Cái này giống như là linh cơ khẽ động, nháy mắt liền cảm thấy con đường tương lai thông thuận hơn rất nhiều! 

 Nhưng rất nhanh Phương Nguyên lại lắc đầu, xua đuổi suy nghĩ này ra khỏi trong đầu. 

 Phương Nguyên không muốn tin! 

 Hắn từ khi bắt đầu tiếp xúc với kiếm đạo, tu luyện chính là Vô Khuyết Kiếm Kinh, biết truyền thừa kiếm đạo này tới từ Thanh Dương Kiếm Si, mỗi một kiếm bên trong đều đường đường chính chính, rõ ràng, dụng ý tinh diệu, huyền ảo cao thâm, cho dù Thanh Dương Kiếm Si trước kia về sau lại hóa thân trở thành Kiếm Ma tà đạo, nhưng thế cũng không có nghĩa là kiếm đạo của hắn có thể bởi vậy mà coi thường, kiếm đạo này vẫn là đường đường chính chính! 


 - Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta vĩnh viễn sẽ không đi lên con đường tà đạo đó! 

 - Ta tin thái độ lúc này của ngươi. 

 Lý Bạch Hồ dừng một chút, gật gật đầu, nói: 

 - Nhưng những kiếm tu tà phái đó bọn họ có lẽ lúc ban đầu cũng không muốn đi vào một con đường như vậy, chỉ là kết quả cuối cùng đều giống nhau, ta nghĩ ngươi chắc có thể minh bạch đạo lý này, khi ngươi đi tới một độ cao nhất định, vậy thì luôn muốn đột phá nó, đó đã không phải là ý nguyện của bản thân, mà là kiếm của ngươi đang ép ngươi đột phá...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.