🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đến lúc này, hắn rốt cục đã hiểu vì đâu Trương đà tử gào lên tiếng hét sau cùng kia.

- Ngươi... Ngươi cùng lúc tu luyện hai đạo thần pháp...

Lúc tiếng kêu này ra khỏi miệng, phòng ngự của hắn cuối cùng chống đỡ hết nổi, bị Phương Nguyên vỗ một chưởng lên trán.

Bành!

Thân hình hắn cấp tốc thối lui, đâm vào một khối nham thạch, đụng vỡ nát cả vách đá.

Dù chưa chịu tổn thương trí mạng, nhưng chiến ý trong lòng cũng đã theo đó tan biết sạch, không sót lại chút gì...

Trước lúc này, bọn hắn đều tâm cao khí ngạo, không sợ Phương Nguyên, lý do là bởi bọn hắn cảm thấy, hai bên cùng là Tử Đan, cùng tu luyện thần pháp, không lý nào lại kém ngươi nhiều đến vậy, nhưng giờ, bọn hắn rốt cục ý thức được, quả thực kém không chỉ một điểm nửa điểm...

Bọn hắn chỉ tu luyện một đạo thần pháp, trong khi đối phương lại tu luyện hai đạo.

Lần giao thủ này, bọn hắn chỉ tập trung đề phòng Phương Nguyên Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, lại không ngờ rằng, đối phương còn có một đạo pháp môn khác làm chỗ dựa.

- Hai đạo thần pháp, điều này sao có thể?

- Hắn học được từ đâu?

Bên ngoài bí cảnh, nghe được tiếng kêu to này, chúng tu cũng đều chấn kinh, dồn dập đứng bật dậy.

Đối với tu sĩ Tử Đan xuất thân không tốt mà nói, có thể có được một đạo thần pháp đã là trời cao chiếu cố, lại mấy ai may mắn đến mức có thể tu luyện hai đạo thần pháp?

Càng then chốt chính là, chỉ riêng tu luyện một đạo thần pháp đã khiến bọn hắn hao hết căn cơ bản thân, như vậy tên ngũ đạo khôi thủ này tu luyện hai đạo thần pháp, thế thì hắn dung hợp chúng thế nào?

Quan hệ giữa Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết và Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn hết sức phức tạp, Phương Nguyên không nói, người ngoài tự nhiên không cách nào đoán được.

Vào lúc này Phương Nguyên cũng không có tâm tư đi giải thích những chuyện như thế.

Ánh mắt hắn chậm rãi quét tới, chỉ thấy sâu trong nồng vụ còn có không ít người đang theo dõi, sát cơ ẩn hiện, hiển nhiên là đang tìm cơ hội, thế là, hắn dứt khoát vung tay áo lên, vọt thẳng về phía bọn họ, cao giọng cất tiếng truyền khắp bốn phía.

- Phương mỗ đúng là tu luyện hai đạo thần pháp...

Lúc cất tiếng, dưới chân ngưng tụ một con Chu Tước, hai cánh giang rộng, lôi quang vờn quanh, chở hắn xông tới.

- Một pháp tên Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, truyền từ Ô Trì quốc Thái Hoa chân nhân!

Dứt lời, hắn đã tiến vào trong nồng vụ, nắm tay khẽ chuyển, thanh khí đậm đặc gào thét mà ra, bao bọc lại vô số tu sĩ ngấp nghé gần đó, tiếp sau tiếng nói hắn lần nữa vang lên:

- Một pháp tên Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, truyền từ sư môn Thanh Dương tông!

Lúc nói đến đây, thanh âm hắn thoáng ngừng lại, tấn công thẳng về phía những tu sĩ đang ẩn giấu kia.

- Còn mong chư vị thiên kiêu chỉ giáo, giúp ta ấn chứng pháp môn, bản nhân cảm kích khôn cùng!

Soạt...

Phương Nguyên quát khẽ một tiếng, một thân thanh khí theo đó mà đi, như một chiếc áo choàng cực lớn, biến hóa khó lường.

Ở bên cạnh hắn có các Lôi Linh như Chu Tước, Thanh Lý, Bất Tử Liễu hộ thể, khiến màu sắc lôi điện quanh người hắn chia thành hai màu rõ rệt, vàng sáng và xanh thẫm, khăng khăng chúng lại giao thoa vào nhau, chuyển hóa tới lui không ngừng.

Phương Nguyên kẹp lấy thần thông này, mang theo một loại cuồng ý khó mà hình dung, bay thẳng vào sâu trong nồng vụ, chỉ sát na, đám Tử Đan âm hiểm ẩn giấu trong sương mù dày đặc, ý đồ ngư ông đắc lợi, hay mấy tên cá ướp muối đến xem náo nhiệt bị cuốn vào, tất cả đều bị hắn bọc vào trong chính diện chiến trường, có người gầm thét, có người kêu lên sợ hãi, cũng có người khóc thảm, cảnh tượng loạn thành một đoàn...

Hoa...

Không biết bao nhiêu tu sĩ áo vàng chui ra từ lòng đất, hai tay kết ấn, bốn đạo Hoàng Cân lực sĩ bay múa đi ra, cuốn theo tia lửa chói mắt, cùng lúc bao vây lấy Phương Nguyên, sau đó đồng loạt nổ tung, bốn đạo Hỏa Long như khoá sắt vây hắn vào bên trong.

Thanh khí trên người Phương Nguyên phóng đại, cuồn cuộn như thủy triều, roi sắt cũng theo đó quét bay bốn đạo Hoàng Cân lực sĩ.

Cùng lúc, hắn đạp bước đi tới, song trảo Chu Tước Lôi Linh bay múa, xé rách cánh tay tu sĩ áo vàng!

- Ông...

Có nữ tử áo trắng đánh đàn phía sâu trong màn sương, tiếng đàn vừa động, đất trời chuyển lạnh, sương kết mấy chục trượng.

Phương Nguyên giậm mạnh chân xuống, liệt diễm bốc lên, biến phiến đất dưới chân thành biển lửa.

Nháy mắt, sương trắng dày đặc chung quanh tan đi, tiếng đàn của nữ tử áo trắng đại loạn, dây cung đứt gãy.

Sưu sưu sưu sưu


Lúc này, Phương Nguyên một lòng điều khiển Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, biến hóa không ngừng, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành, kết hợp với lực lượng lôi điện cấp tốc biến hóa, lấy pháp phá pháp, lấy công đối công, giờ hắn đã không lưu thủ chút nào, ra tay cực vô tình, đạo Huyền Hoàng chi khí kia cũng biến hóa tới cực điểm, khiến cho ngay cả đám người mai phục này đều còn chưa kịp phản ứng thì đã bị thần thông Phương Nguyên đánh bay...

...

...

Từ bên ngoài nồng vụ nhìn lại, chỉ có thể thấy được phía đường thẳng tít tắp nơi xa, sương mù không ngừng cuộn trào, hỗn loạn dị thường, ở đó khi thì có thanh khí xông phá sương mù, xông thẳng chân trời, khi thì có lôi quang lấp lánh, chiếu sáng cả một khu vực!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.