Ánh mắt này khác với ánh mắt tò mò hoặc là khâm phục của người khác, dường như lờ mờ có địch ý, khiến hắn rất không thoải mái.
Mà trong nháy mắt nhận ra hai ánh mắt này, hắn cũng lập tức quay đầu nhìn!
Ánh mắt từ bên trái truyền đến, cách chỗ hắn không xa, chỉ là vừa nhìn một cái, thần sắc hắn liền trở nên lạnh lùng.
Ánh mắt đó đến từ tiên đài chỗ Tẩy Kiếm Trì!
Nhưng hắn rất nhanh lại quay đầu đi, lại thấy ánh mắt còn lại truyền đến từ chỗ mà các tiên môn nhị lưu tụ tập, nơi đó mơ hồ cũng có thể nhìn thấy một tiên đài, chỉ là có yêu vụ che lấp, khiến hắn không phân biệt được rõ rốt cuộc là ai ở trên đài!
- Tẩy Kiếm Trì thì cũng thôi, trên tiên đài mờ mịt đó lại là ai thế?
Tâm thần Phương Nguyên hơi trầm xuống, nghĩ, lại có chút nghĩ không ra.
- Ngươi quả nhiên vẫn tới.
Cũng vào lúc này, Phương Nguyên chợt nghe thấy một thanh âm thản nhiên vang lên, cắt ngang suy tư của hắn.
Quay đầu nhìn, liền thấy trên một tòa tiên đài ngay cạnh tiên đài của Xích Thủy Đan Khê, sương tím mờ mịt, bị gió thổi qua, để lộ một nữ tử mặc áo đỏ, sắc mặt mang theo lãnh ý, không phải Lý Hồng Kiêu thì là ai?
Cũng không ngờ nàng ta ở ngay trên tiên đài cạnh mình, đành phải thở dài, nói:
- Ta chỉ là tới xem thôi.
Sắc mặt Lý Hồng Kiêu lập tức trở nên lạnh lùng:
- Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3728340/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.