Chương trước
Chương sau
- Khôi thủ đan đạo, Phương Nguyên!

Mấy chữ vô cùng đơn giản được dán ở vị trí trên cùng.

Không hề có bất ngờ, cũng không tính là kinh hỉ, chỉ giống như mọi người nghĩ, cứ vậy xếp hạng nhất.

- Không ngờ thật sự đoạt lưỡng đạo khôi thủ ...

Trời ạ, đan phẩm của hắn nhìn thì dường như không cao, nhưng không ngờ đoạt cả khôi thủ trận đạo, đan đạo?

- Không ngo đại đạo lục khảo lần này lại sinh ra một vị cường giả như vậy ...

Không biết bao nhiêu tiên môn, đạo thống, thế gia, cùng với tán tu có tạo nghệ cao trên đan đạo, trận đạo đều bị bảng thành tích này khiến cho khiếp sợ tột đỉnh, sau đó liền nhớ kỹ cái tên Phương Nguyên, có thể nói, chỉ dựa vào danh hiệu lưỡng đạo khôi thủ, Phương Nguyên đã định trước sẽ vô cùng nổi danh trong đại đạo lục khảo, bất luận về sau có xuất hiện nhân vật kinh diễm thế nào, cũng chẳng thể vượt qua được hắn.

Dù sao người kinh diễm tới mấy cũng chỉ là khôi thủ một đạo, nhưng người ta, lại là lưỡng đạo khôi thủ hiếm thấy!

Đương nhiên, một điểm quan trọng hơn là hoài nghi trước đây Phương Nguyên đi cửa sau đã dần dần biến mất.

Khi có người đưa ra luận điểm này, người bên cạnh đều cười nhạt:

- Lúc hắn tham dự đại khảo đan đạo, nhat cử nhat động đeu nam dưới mắt chúng ta, nếu ngươi hoài nghi tiêu chuẩn đan đạo của hắn, vậy cứ luyện ra ra một viên đan hoàn mỹ rồi hẳng nói!

Mà sau khi có kết quả này, tất nhiên lại có nhiều tiên thiếp được đưa tới, muốn gặp Phương Nguyên một lần.

Có điều vẫn giống như trước đây, Phương Nguyên một mực cự tuyệt.

Nhưng lần này, lại không có người tức giận bất bình, dù sao lưỡng đạo khôi thủ có tư cách để kiêu ngạo như vậy!

Cũng là Xích Thủy Đan Khê lần này muốn mở tiệc mừng công cho Phương Nguyên, lại không tiện thoái thác, thế là Phương Nguyên theo các đan sư của Xích Thủy Đan Khê đến Thái Bạch cư cách phía tây Vấn Đạo Sơn trăm dặm mở tiệc, có điều hắn cũng không ở lâu, chỉ uống ba chén rượu, cám ơn chư vị đan sư của Xích Thủy Đan Khê, sau đó cáo lỗi với mọi người, sớm về Xích Thủy Đan Khê!

Dù sao bất kể người ngoài nghĩ như thế nào, hắn cũng vẫn chưa yên lòng!

Đại đạo lục khảo, trong trận, đan, phù, khí, kiếm, đạo, hắn chính là chuẩn bị tham gia trận, đan, đạo!

Hiện giờ trận đạo và đan đạo đều có được kết quả trong dự đoán, nhưng nhiệm vụ của mình vẫn chưa xong.

Còn có đạo chiến quan trọng nhất!

Bất kể là thanh danh, hay là các loại phần thưởng, đạo chiến đều phong phú nhất, đứng đầu đạo chiến hoàn toàn đủ để khiến người ta nổi danh Trung Châu, giống như Trung Châu Thôi gia Đạo Tử lúc trước, chính là ở trong một lần đạo chiến đoạt được khôi thủ, nhờ đó mà thành danh, nhưng lần đạo chiến mà hắn tham gia, trình độ được chú ý lại không bằng đại đạo lục khảo lần này, cũng đã định trước đạo chiến lần này sẽ quan trọng hơn!

- Huống hồ, lần đạo chiến này còn có lợi ích gì đó mà Tiên Minh nói.

Chân đạp mây, Phương Nguyên đi tới Xích Thủy Đan Khê, gió mát ùa vào mặt, trong lòng hắn lại đang ngẫm nghĩ.

- Có điều, đối với những lợi ích hư vô mờ mịt đó, có thể tạm không nghĩ tới, đối với ta mà nói, thực tế nhất vẫn là phần thưởng chính thức của đại đạo lục khảo, cái khác không nói, mỗi khôi thủ một đạo, đều có thể tiến vào Lang Gia Các ba tháng ... Hiện giờ ta là lưỡng đạo khôi thủ, nói cách khác, có thể tiến vào Lang Gia Các tự do tự tại đọc sách nửa năm!

Nghĩ tới điểm này, trên mặt không nén được mà lộ ra nụ cười.

Sau đó lại nhẹ nhàng lắc đầu:

- Chỉ có nửa năm, vẫn quá ngắn ...

- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của ta cần tu luyện đến cực trí của biến hóa, mới xem như tu luyện ra quyển thứ hai một cách hoàn chỉnh, nhưng muốn làm được tới một bước này, cần phải tham ngộ nhiều pháp tắc thần thông hơn, sợ là chỉ có Lang Gia Các có thể thỏa mãn nhu cầu của ta.

Nhưng tang thư trong Lang Gia Cac lại nhiều vô số, nửa nam thời gian, ta không nhất định đã xem đủ.

- Cho nên, tốt nhất phải có nhiều thời gian hơn, có thể đọc mười năm thì không còn gì tốt hơn ...

Trong lòng nghĩ rất hay, nhưng hắn cũng biết, mình hiện giờ, cơ hội cuối cùng chính là cướp lấy khôi thủ đạo chiến, như vậy sẽ có thêm ba tháng, nói không chừng đạo chiến khá là trọng yếu, còn có thể tranh thủ một chút, ở lâu thêm một đoạn thời gian ...

Nhưng vừa nghĩ tới đạo chiến, tâm tư của hắn liền hơi trầm xuống!


- Ài ...

Suy nghĩ này vừa hiện ra, sự vui sướng vừa đoạt khôi thủ đan đạo liền vơi đi, trong lòng vẫn có chút mất mát.

- Ha ha, đại thiên tài đoạt lưỡng đạo khôi thủ trận khảo, đan khảo như ngươi lại than thở gì thế?

Cũng đúng vào lúc này, cách trước mặt hắn không xa, vang lên một tiếng cười lạnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.