Chương trước
Chương sau
- Một kiếm chém thiên kiêu?

Phương Nguyên giật mình, cuối cùng cũng biết vị Tuần Giám Sứ này gặp mình ở đâu rồi, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên.

Mà ở bên cạnh, Hứa chấp sự và Cầu Long Chân Nhân nghe được những lời này, trực tiếp choáng váng ...

- Rốt cuộc hắn là ai?

- Ngay cả Thái Hư tiên sinh cũng muốn gặp hắn?

Trong chốc lát, tình thế đột ngột thay đổi, cho dù là Cầu Long Chân nhân hay là đám đại đan sư thượng viện đều thay đổi sắc mặt, vừa giận vừa sợ, lại có chút mê mang, trong chớp mắt, bọn họ nhìn thấy quá nhiều thứ, không tiêu hóa nổi, chỉ có thể ngây ngốc nhìn Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn nói chuyện với Phương Nguyên, trái tim đập thình thịch ...

Không phải hắn là một tu sĩ tạp đan, ngay cả tên đan sư cũng không có sao?

Sao có thể bắt chuyện với Tuần Giám Sứ đây?

- Ha ha, Phương Nguyên tiểu hữu, sao ngươi lại đến đây?

Cầu Long Chân Nhân và những đan sư khác đều mê man hỗn hoạn, chỉ đứng nhìn từ xa, không dám đến quá gần, cũng không dám đi quá xa, lại không dám dùng thần niệm nghe trộm cuộc nói chuyện, chỉ có thể ngơ ngác đứng yên, nhìn vị Tuần Giám Sứ Tiên Minh có thân phận cao quý chậm rãi bắt chuyện với Phương Nguyên.

- Nói ra thật xấu hổ ...

Phương Nguyên thấy Tuần Giám Sư quan tâm, cũng thật lòng trả lời.

- Lúc đó ở Kim Gia Thiên Lai, vì làm cầu Lôi Pháp, nên mới làm loạn một trận, sau đó nhận ra bản thân gây họa lớn, sợ Kim lão thái quân không tha cho ta, nên nhân nhịp loạn lạc chạy trốn, chuyên tâm tu hành ở sơn mạch Long Miên một thời gian, sau đó gặp được Tử Tiêu động chủ, được hắn chỉ dạy đan đạo, lại đưa sách cho ta đọc, để ta có thể làm việc ở Xích Thủy Đan Khê ...

Nói xong, hắn nhìn về phía Tử Tiêu động chủ đang thẫn thờ ở phía xa, nở nụ cười.

Tử Tiêu động chủ đổ mồ hôi lạnh khắp người.

- Không phải đang nói gì về ta đấy chứ?

- Ha ha, Phương tiểu hữu đúng là ...

Tuần Giám Sư nghe Phương Nguyên nói xong thì cười ha ha, nói tiếp.

- Tiên Minh vẫn còn, giới tu hành vẫn còn quy củ, từ lúc bí cảnh Thông Thiên bị hủy diệt, Kim lão thái quân bị mấy vị Thánh Nhân trách cứ, giao nhiệm vụ đi Ma Biên, bây giờ nàng vẫn còn đang ở nhân gian, có pháp lệnh của Tiên Minh, nàng không dám ra tay với ngươi, ngươi không cần phải cẩn thận như thế.

- Bí cảnh Kim gia bị hủy diệt?

Phương Nguyên nghe xong, trong lòng khẽ nhúc nhích, nhưng sắc mặt vẫn không thay đổi, hắn cười nói.

- Từ trước đến nay vãn bối nhát gan thôi!

Trong lòng Tuần Giám Sứ hiểu rõ, cũng không hỏi nhiều, chỉ cười nói.

- Lúc còn ở bí cảnh Thông Thiên, ngươi dùng tay không đẩy ngã mười hai kim trụ, có thể thấy trình độ trận đạo không tầm thường, không ngờ còn học cả đan đạo, không biết trình độ bây giờ thế nào rồi?

Phương Nguyên nghe xong những lời này, cười khổ nói.

- Mới tham gia cuộc thi nhỏ ...

Tuần Giám Sư ngẩn người, hỏi.

- Ô? Kết quả sao rồi?

Phương Nguyên hơi trầm ngâm, cười nói.

- Thành tích chưa xác định, vãn bối vẫn chưa biết!

Tuần tra sứ nở nụ cười, hắn vẫy vẫy tay với Cầu Long Chân Nhân đứng trước cửa điện không dám đến gần, trong lòng hắn căng thắng, vội vàng chạy đến.

- Cái tên kia tố cáo ta trước mặt Tuần Giám Sư sao?

- Kết quả cuộc thi của vị Phương tiểu hữu này thế nào?

Vị Tuần Giám Sứ kia gọi Cầu Long Chân Nhân đến, chỉ cười hỏi một câu.

Cầu Long Chân Nhân vừa nghe, trong lòng kêu khổ.

- Đúng là tố cáo ta rồi ...

Hắn vã mồ hôi đầm đìa, vội nói.

- Rất tốt, rất tốt ...

Tuần Giám Sư không nghi ngờ hắn, cười nói.

- Có thể lấy được tư cách tham gia đại khảo đan đạo không?

Cầu Long Chân Nhân nghe xong lời này, hơi ngẩn người ra, lúc này hắn mới ý thức được Phương Nguyên chưa nói chuyện cụ thể cho Tuần Giám Sứ, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, hắn lấy một tờ giấy trong tay áo ra, cười nói.

- Thiên phú đan đạo của Phương tiểu hữu đúng là khó gặp, kiến thức rộng rãi, mặc dù học đan dược không lâu, mà đã có thể cải tiến đan phương tứ chuyển thành ngũ chuyển!

- Cải tiến đan phương tứ chuyển thành ngũ chuyển?

Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn chỉ thuận miệng hỏi, nhưng không ngờ Cầu Long Chân Nhân lại trả lời như thế, hắn ngẩn người ra.

Sau đó, hắn thay đổi sắc mặt, cầm đan phương lên tỉ mỉ nhìn, sắc mặt càng ngạc nhiên hơn.

Một lúc sau, hắn vỗ nhẹ vai Phương Nguyên, than thở.

- Phương tiểu hữu, thiên phú của ngươi đúng là hiếm có ...


Lúc này, Cầu Long Chân Nhân mới thả lỏng trái tim, cầm đan phương về, lùi về sau

- Phương tiểu hữu, tu luyện đan đạo và trận thuật là điều tốt, nhưng bản tọa vẫn nhiều miệng nói một câu, tuổi tác ngươi còn trẻ, có nền tảng thâm hậu, là người có thiên phú, nên tu hành làm chủ, đừng mê say đan đạo, trận pháp, bỏ gốc lấy ngọn ...

Tuần Giám Sứ Tiên Minh Triệu Chí Trăn vừa đi, vừa nói, hai người chậm rãi đi đến dưới một gốc cây tùng, thấy cách mọi người khá xa, Tuần Giám Sứ mới thở dài một tiếng, nói.

- Lúc trước ngươi cầu pháp ở thành Thiên Lai, kết quả Lão thái quân Kim gia dùng tà pháp lập đạo, bị ngươi từ chối, ngươi dựa vào phương pháp sư tôn mình truyền dạy, tự mình tu luyện thành Tử Đan, làm mọi người kinh sợ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.