Đối phương vô cùng hào phóng cho Phương Nguyên quyền lực có thể tùy ý đọc các loại điển tịch, thậm chí cho phép hắn mượn về đọc một phần.
Bù lại, đan đạo của Phương Nguyên thay đổi tăng nhanh như gió.
Nhưng trong lúc Phương Nguyên tỉ mỉ xem xét lại đan đạo của mình, thì ở Xích Thủy Đan Khê cung xuất hiện sự thay đổi ngoai dự đoan của mọi người ...
.. Không ai làm việc!
Cũng không trách được người khác, trong một tháng qua, bọn họ đã quen với việc có thể trốn thì trốn, giao việc của mình cho Phương Nguyên, mà cái tên người thân thiện nhất trong hạ viện cũng chưa từng làm bọn họ thất vọng, bọn họ đã quen với tháng ngày nhàn rỗi, bỗng nhiên có một ngày phát hiện ra công việc của mình chồng chất như núi không ai xử lý, người nào người nấy đều choáng váng ...
Phương tiền bối, lúc nào mới đưa đến đám linh dược mà Bạch Sơn Quân cần?
Phương tiền bối, Tử Kim Bát Long Lô mới vận chuyển đến đây, ngươi đã đo lường chưa?
Phương tiền bối, ngươi đã dùng Thanh Thủy Phù cho ruộng linh dược số ba chữ Bính chưa?
Từng tiếng giục muốn đẩy Phương Nguyên mở cửa ra, thấy không ai trả lời nên phải chạy đến tận nơi, ở trước cửa tiểu viện của Phương Nguyên càng ngày càng có nhiều người tụ tập, hấp dẫn không ít người đến xem trò vui, chỉ chốc lát đã có mấy chục người, dồn dập nhốn nháo.
Nhưng trong tiểu viện của Phương Nguyên lại hoàn toàn yên tĩnh, không trả lời chút nào.
Mãi đến khi mọi người không nhịn được nữa, muốn trực tiếp đẩy cửa đi vào, cánh cửa khu nhà nhỏ mới mở ra, cơ thể cao to của Quan Ngạo từ trong tiểu viện bước ra, nói với đám tu sĩ ở bên ngoài.
Phương tiểu ca nói, nếu mọi người đã ở đây, vậy thì nói với các ngươi một tiếng, ngoài trừ những việc mà hắn được giao ra, hắn sẽ không làm những việc khác!
Nghe xong lời này, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, yên lặng một lát, rồi sau đó, "Oanh" một tiếng sôi sùng sục.
- Chuyện gì thế này?
- Nói không làm là không làm, ngươi đang đùa chúng ta sao?
- Nếu đã vao Phụ Lục Ty, làm gì có đạo lý ngươi nam chơi hưởng phúc?
Trong lòng đám người này rất bất mãn, đặc biệt là những kẻ bình thường giao rất nhiều việc cho Phương Nguyên, càng hoảng hồn hơn.
Ngày bình thường chơi đã thành thói quen, ai muốn những ngày tiếp theo sẽ mệt gần chết chứ, đặc biệt là mấy ngày nay đã dồn nhiều việc chưa xử lý xong, muốn làm hết cũng không dễ, quan trọng nhất là, Phương Nguyên là người hiền lành đã khắc sâu vào trong tiềm thức bọn họ, vì thế bọn họ cảm thấy những việc này nên giao cho Phương Nguyên mới đúng, ngươi không làm thì ai làm đây?
Đương nhiên, một nguyên nhân khác đó là dù sao Phương Nguyên cũng chỉ là một tu sĩ tạp đan, không có chút uy nghiêm nào trong lòng bọn họ.
Trái ngược với đám người đang la hét bên ngoài, trong khu nhà nhỏ vẫn yên ắng không có một tiếng động.
Mãi đến khi có người không nhịn được, muốn đẩy cửa đi vào nói chuyện, bên trong khu nhà nhỏ mới vang lên một câu nói.
Câu nói kia chỉ có một chữ.
- Cút!
- Cút!
Chỉ một chữ ngắn gọn từ trong tiểu viện yên tĩnh bay ra, giống như tiếng sấm chấn động lỗ tai mọi người, ngay cả pháp lực trên người cũng không ổn định được dưới một chữ này, trái tim giống như bị người ta bóp mạnh một cái.
Trước cửa tiểu viện vốn dĩ nhao nhao ồn ào, lập tức trở nên yên tĩnh trong phút chốc.
Tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, dùng ánh mắt sợ hãi nhìn về phía trong tiểu viện.
Giống như đen luc này, bọn họ mới nghĩ đen, bên trong tieu viện kia, là một tu sĩ Kim Đan đấy ...
Dù là tạp đan, cũng là Kim Đan, cao hơn bọn họ một cảnh giới!
Trong khoảng thời gian này, vị Kim Đan kia quá dễ nói chuyện, bọn họ chỉ cần đưa lệnh bài đến, vị Kim Đan này sẽ không khách khí nhận lấy, hơn nữa còn một lòng làm việc, chưa từng quan tâm đến những kẻ chỉ trỏ bên ngoài, làm cho bọn họ quên mất hắn vốn là tu sĩ Kim Đan, bây giờ bị Phương Nguyên quát mắng, bọn họ mới ý thức được sự chênh lệch tu vi.
Hơn nữa, một tiếng quát kia cũng quá mạnh mẽ, làm cho tâm thần của bọn họ chao đảo.
Trong nháy mắt, giống như nhìn thấy một con mãnh thú trước mắt, bọn họ theo bản năng muốn lùi bước.
Ngay cả tu sĩ tạp đan cũng có uy thế cỡ này sao?
Trong lòng bọn họ không nhịn được cảm giác lạnh lẽo, thầm nghĩ đến vấn đề này.
Nhưng dù sao bọn họ cũng không phải tu sĩ Kim Đan, bởi vậy nên không rõ ràng thực lực của cảnh giới Kim Đan, nên chỉ run lên trong lòng, sau đó chậm rãi khôi phục lại, nếu có tu sĩ Kim Đan ở đây, vậy thì không chỉ giật mình thôi ...
Đi, đúng là quá mất mặt, lại bị một cái tu sĩ tạp đan quát đi ...
Nhưng ở lại tiếp tục làm loạn, dù sao người ta cũng là tu sĩ Kim Đan, nếu tức lên ra tay, bọn họ cũng không đánh lại ..
- Không nghe Phương tiểu ca nói sao?
Bên trong khu nhà nhỏ, Quan Ngạo cũng nhìn không vừa mắt đám người này, hắn lạnh lùng đứng lên, đi về phía trước hai bước, cả người như một ngọn núi đập về phía trước, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy như có một quái vật to lớn trong bóng tối bước ra, Quan Ngạo giơ cao nắm đấm, quát lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]