Chương trước
Chương sau
Mười móng tay từ từ bóc ra, biến thành hắc khí tản đi, sau đó sinh ra móng tay mới, giống như ngọc thạch. 

 Một mái tóc đen, bắt đầu từ chân tóc, đều trở nên tráng kiện, ở trong đêm tối tựa hồ có thể lóe lên sáng bóng . 

 ... ... 

 Vào giờ khắc này, Phương Nguyên nhìn vào trong thần thức, tĩnh tọa bất động, sắc mặt không biểu lộ buồn vui. 

 Đan phân thành xanh, đỏ, trắng, vàng, tím, chỉ có kết thành Tử Đan, mới coi là bước lên con đường thành tiên, có hi vọng thành tựu tiên đạo. 

 Rất lâu trước kia, Cửu Cô đã nói với Phương Nguyên, thiên đạo Trúc Cơ chỉ là một bắt đầu, có thể lúc kết đan vẫn đi dẫn đầu mới là tiêu chuẩn cân nhắc tiềm lực của một người, thế gian này có không ít tán tu hoang dã, khi cơ duyên đến, cũng có thể kết thành thiên đạo Trúc Cơ, giống như Thái Hoa của Ô Trì Quốc, hay như Phương Nguyên, thậm chí Đạo Tử của Thôi gia, ở trong mắt đại thế gia đều là hoang dã... 

 Nhưng thiên đạo Trúc Cơ chỉ là bắt đầu, nếu không có cách nào kết thành Tử Đan, cuối cùng vẫn chỉ là bọt nước mà thôi. 

 Hôm nay, Tử Đan của Phương Nguyên đã kết thành. 

 Đan quang của hắn vừa hiện, phát sáng bầu trời đêm ba trăm dặm, đây vốn là đại sự có thể kinh động giới tu hành một châu, nếu ở bên ngoài, thậm chí có thể chiếm một vị trí rát lớn trên Vạn Lí Vân Thư, nhưng hiện giờ Phương Nguyên đang ở trong một ngọn núi hoang, lặng lẽ kết đan. 

 Không người nào nhìn thấy giây phút Phương Nguyên kết thành Tử Đan, mấy người nhìn thấy cũng không thèm để tâm. 

 Quan Ngạo thấy mây đen tản đi, biết không có trời mưa, yên tâm lấy lá chuối xuống. 

 Con mèo trắng vẫn ngáy đều đều, đầu không ngóc dậy. 

 Con nghê thì đè một con nai, kêu éc éc uống máu, nhai xương, hoàn toàn không có vẻ bất ngờ với những chuyện xảy ra chung quanh. 

 Chủ yếu nhất chính là Phương Nguyên. 

 - Đây chính là Tử Đan cao nhất của đan phẩm sao? 

 Hắn ngồi thẳng người trong động phủ, đưa mắt nhìn viên Tử Đan hồi lâu, bỗng nhiên cười một tiếng: 

 - Cũng không có gì ghê gớm! 

 Dứt lời, tâm thần khẽ động, kéo một luồng Huyền Hoàng khí, che tử quang đầy trời. 

 Kim đan là thứ vô cùng trọng yếu đối với con đường tu hành, Phương Nguyên lại lặng yên dễ dàng kết thành. 

 Tâm tình của hắn không quá mức hưng phấn hay kích động, cũng không có gì bất mãn, chẳng qua cảm giác mọi việc quá sức thuận lợi một cách tự nhiên. Ngày thứ hai sau khi kết đan, hắn cũng đã rút Tụ Linh đại trận chung quanh ngọn núi, chỉ để lại một tòa núi nhỏ che trận, sau đó mỗi ngày đều ngồi trong ngọn núu đọc sách, luyện kiếm, thổ nạp, diễn pháp, uống trà, thỉnh thoảng ngồi ngây người... 

 Mặc dù lúc trước lưu lại sơn dã này là vì kết đan, nhưng sau khi kết đan, hắn cũng không vội vã rời đi, bởi vì mỗi lần bước vào một cảnh giới mới, thân thể và tu vi đều sẽ xuất hiện thay đổi rất lớn, hắn cần làm quen với tu vi, pháp lực hiện giờ của mình, đồng thời củng cố Tử Đan đạo cơ, dĩ nhiên, còn có một nguyên nhân chính là hiện tại cũng không cần thiết vội vàng ra ngoài... 

 Hiện giờ ở trong sơn dã này không có người nào quấy rầy, rảnh rỗi thì đọc sách tu hành, cảm giác rất thoải mái. 

 Dù sao lúc này hắn mới vừa kết thành kim đan, tài nguyên cần sử dụng không phải là nhiều, hơn nữa trong túi càn khôn cũng đủ dùng, liền thừa dịp nghỉ ngơi, bỏ thêm công phu chỉnh sửa lại Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết. 

 Sau khi kết đan, bốn đạo lôi linh của hắn cũng có thể vận chuyển bình thường, thậm chí uy lực còn mạnh mẽ hơn không ít so với lúc trước, nhưng Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn tuy là Thần cấp công pháp, sau khi giúp hắn kết thành Tử Đan, tác dụng cũng không lớn, nếu chỉ đơn thuần dựa vào Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn..., hắn tựa hồ không thể đứng đầu tu sĩ thế gian khi ở cảnh giới Nguyên Anh, tiếp tục sải bước về phía trước trên con đường thành tiên. 

 Cũng chính vì vậy, hắn vốn gặp phải hai con đường, hoặc là sau khi kết đan, đi tìm truyền thừa khác, hoặc là giống như hắn làm hôm nay, bổ túc Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, thôi diễn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đến trình độ cực cao, cuối cùng mượn cái này kết thành Chí Tôn Nguyên Anh, con đường này mới chỉ suy nghĩ đã có thể thấy được khó khăn bên trong, cho nên, Phương Nguyên nhất định phải đi một cách vững chắc. 

 Đầu tiên chính là trước khi mình thôi diễn ra kết cấu của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, tiếp tục bổ sung, bồi đắp. 


 Phương Nguyên đã từng thôi diễn, chỉ có theo đuổi loại biến hóa này, mới có thể làm cho mình chiếm vị trí thưởng đẳng nhất trong cấp bậc Kim Đan cảnh. 

 Cũng chỉ có đi qua con đường này, mình mới có thể kết thành Chí Tôn Nguyên Anh. 

 Mà muốn theo đuổi loại biến hóa này, thì cần vô cùng tích lũy, cần hắn nắm giữ pháp thuật thần thông vô tận. 

 Đối với người tu hành mà nói, biến hóa ở đây vốn chính là chỉ lợi dụng các loại thần thông bất đồng đối với tu vi của mình, nói thí dụ như bốn đạo lôi linh của Phương Nguyên, mỗi một loại đều là một loại biến hóa, thần thông pháp thuật hắn từng tu luyện trước đây, đồng dạng cũng là biến hóa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.