Chương trước
Chương sau
Trong lòng nháy mắt cũng trở nên sáng sủa, hiểu ra rất nhiều. 

 - Lão thái quân, quyết đoán lắm. 

 Hắn bỗng nhiên thở dài một tiếng, quay đầu nhìn về phía cửa vào bí cảnh, nói khẽ: 

 - Chẳng trách ngươi lại không tiếc ba thành của Thông Thiên Bí Cảnh này cho Thôi gia ta, muốn ta xuất thủ đến giúp ngươi trấn áp người này, chẳng trách ngươi cho dù nhìn thấy kim trụ sập cũng không chịu đưa một quyển lôi pháp cuối cùng cho hắn, chẳng trách ngươi từ rất lâu trước đã không tiếc ban thần vật Bất Tử Liễu này cho người ngoài... 

 - Thì ra tất cả những điều này đều là để chuẩn bị cho hắn. 

 Khi nói, hắn vươn tay ra cầm một thanh đại kích màu đen, sau đó đâm thẳng tới ngực Phương Nguyên. 

 - Bất Tử Liễu quả thực có vấn đề? 

 Vào một thoáng này, trong lòng Phương Nguyên cũng thắt lại. 

 Lôi Linh được hắn luyện ra, vốn chính là một bộ phận của bản thân hắn, sử dụng dễ dàng, vận chuyển do tâm. 

 Cho dù hắn có chỗ không quen thuộc, không nắm rõ về Lôi Linh, cũng tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống mà hắn không ngờ không khống chế được. 

 Bất Tử Liễu này cũng vậy, bất kể lúc trước nó là thần vật gì, nhưng sau khi hóa thành Lôi Linh của Phương Nguyên, chính là do Phương Nguyên điều khiển, mỗi một cành liễu đều bb hắn khống chế, nhưng hiện giờ lại nằm ngoài dự đoán mọi người, theo sự xuất hiện của quái vật đó, những cành liễu này không ngờ phải chịu một loại ảnh hưởng mạc danh kỳ diệu, ngược lại giống như Khổn Tiên Tác quấn hắn vào trong. 

 Mà cùng lúc đó, trong ánh mắt của đống thịt nát đó, cũng lộ ra quang mang hung tàn mà hưng phấn. 

 Thậm chí tiếng kêu "chít chít" trong miệng rõ ràng là bén nhọn hơn rất nhiều. 

 - Kim gia muốn đoạt bốn đạo Lôi Linh của ta là để cho quái vật này? 

 Trong một chốc đó, vô số suy nghĩ dâng lên trong lòng, sau đó lại nghĩ thông được rất nhiều vấn đề. 

 - Xem ra, khi mình cự tuyệt Kim Lão Thái Quân gả Kim Hàn Tuyết cho mình, bà ta đã liền quyết định chủ ý này! 

 - Kể từ khi đó, bà ta đã quyết định muốn đoạt đạo cơ của mình! 

 Nếu muốn cướp đoạt Tứ Tướng Lôi Linh của mình, cho quái thai giống như là thịt nát kia, như vậy đương nhiên phải có một chỗ cùng tiếp xúc. 

 Mà chỗ cùng tiếp xúc này chính là Bất Tử Liễu. 

 Tứ Tướng Lôi Linh này là của Phương Nguyên, nếu muốn cướp đoạt của hắn, chỉ có xuống tay từ Bất Tử Liễu. 

 Mà quái thai đó nếu muốn thu lấy Tứ Tướng Lôi Linh làm của mình, như vậy hắn cũng chỉ có thể bắt đầu từ Bất Tử Liễu! 

 Bởi vậy, Bất Tử Liễu này trên một trình độ nào đó, vốn là lúc ban đầu liền thuộc về Phương Nguyên và quái thai này cùng sở hữu. 

 Từ khi bắt đầu tiến vào Thông Thiên Bí Cảnh, quái thai này vẫn luôn đi theo mình, chắc là có nguyên nhân trong đó, hiện giờ, Phương Nguyên cũng không biết quái thai này là bỗng nhiên xuất hiện như thế nào, cũng khống chế Bất Tử Liễu của mình, nhưng hắn rõ ràng rõ ràng cảm thấy, quái thai này dường như dùng pháp môn nào đó, cường hành buộc khí cơ của hắn và Bất Tử Liễu lại một chỗ, sau đó thì cùng mình tranh đoạt quyền khống chế này. 

 Hắn thậm chí có thể đoán được, vạn nhất bị quái thai này đoạt đi Bất Tử Liễu, vậy ba đạo Lôi Linh khác cũng sẽ bị kéo ra theo! 

 ... 

 Vù! 

 Cũng vào lúc Phương Nguyên đã nghĩ thông tất cả vấn đề đó, một kích của Thôi gia Đạo Tử đã đâm đến trước người, lại chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, con Thanh Sắc Lôi Lý đó vốn đã đỡ rất nhiều công kích, hiện giờ yếu ớt đến cực điểm, cộng với một chốc phân thần của Phương Nguyên, lực nắm giữ đối với nó cũng không đủ không ngờ trực tiếp bị một này chôn vùi. 

 Mà nghênh đón kích này, trong lòng Phương Nguyên lại cả kinh, Lôi Linh Chu Tước dưới tay đột nhiên bay ra. 

 Nhưng dưới sự tiền hậu giáp kích, tâm thần của hắn vừa phân ra, quái thai phía sau lại hưng phấn kêu một tiếng, Bất Tử Liễu phía sau hắn lập tức lại bị nó kéo ra một đoạn, mà một kéo này, kéo theo sức khống chế của Phương Nguyên đối với Lôi Linh Chu Tước cũng có chút không đủ, nghênh đón một của Thôi gia Đạo Tử, Lôi Linh Chu Tước đó rõ ràng lực lượng không bằng, phản ứng cũng mất đi linh mẫn, không ngờ vừa đối mặt đã liền biến mất. 

 Mà đến lúc này, trước người Phương Nguyên không ngờ đã hoàn toàn không còn phòng hộ! 

 ... 

 ... 

 Lúc này ngoài bí cảnh, một đám trưởng lão tiên môn và trưởng lão thế gia đều đang nhìn trận đại chiến này, vừa rồi Thôi gia Đạo Tử và Phương Nguyên đấu nhau, đã khiến bọn họ trong lòng cảm thán sự đáng sợ của bọn tiểu bối Thiên Đạo Trúc Cơ, sau đó kiếm sĩ áo đen và thích khách của Cửu U Cung đó xuất thủ, lại khiến bọn họ trong lòng khiếp sợ đến cực điểm, một là kinh hãi trước thân phận của bọn họ, cũng kinh hãi trước thực lực của bọn họ. 


 Vốn là muốn lặng lẽ không một tiếng động cướp lấy đạo cơ, kết quả hiện giờ không ngờ lại phơi bày lộ liễu ra trước mặt các tu sĩ, thậm chí là ở trước mặt người của Tiên Minh, đúng là thật sự được coi là thất bại đến cực điểm, nhưng Kim Lão Thái Quân lúc này lại không hề phát hỏa. 

 Hoàn toàn ngược lại, trong lòng nàng ta còn lờ mờ có một tảng đá to rơi xuống đất! 

 Bất luận là như thế nào, cuối cùng cũng sắp thành công rồi. Cho dù sau này Tiên Minh gây phiền hà, Kim gia phải trả một cái giá lớn nhất định thì cũng đáng. 

 Mà chung quanh lão thái quân, chư vị lão tổ Kim Đan nhìn cảnh tượng trong hư ảnh, tâm tình đã vô cùng trầm trọng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.