Nếu một vị Thiên Đạo Trúc Cơ tiền đồ vô lượng lại cứ như vậy đi vào Kim gia, sau đó lặng lẽ không một tiếng động mà chết, vậy Tiên Minh nhất định sẽ không chịu để yên, vạn nhất tìm tới cửa bắt Kim gia giải thích cũng cũng phiền.
Đương nhiên, với nội tình của Kim gia, cũng không đến nỗi vì cái mạng nhỏ của một vị Thiên Đạo Trúc Cơ mà mất đi vận mệnh, nhưng muốn xử lý ổn thỏa thì cũng khẳng định rất phiền, nói không chừng phải lấy một vị lão tổ Kim Đan ra đền tội, cũng phải trả giá vô số mới có thể hóa giải được tai ách này.
Mà hiện giờ, lo lắng của mấy vị lão tổ của Kim gia chính là điều này, lúc này trong bí cảnh đó, chính là có vô số người dưới sự dụ dỗ của Kim gia mà đi vào trảm sát vị Thiên Đạo Trúc Cơ đó, nếu vị Thái Hư tiên sinh này chặn ngang một tay, vậy Kim gia rốt cuộc là có nghe theo hay không?
Có điều nghe Kim Lão Thái Quân nói vậy, lại rõ ràng đã có quyết định, bất luận phải trả giá đắt như thế nào, cũng phải làm đem việc này tới cùng.
Giao phó xong rồi, nàng ta cũng hơi suy tư, lại nói với người chủ sự:
- Người vào xem, rốt cuộc như thế nào rồi!
Chủ sự đó gật đầu nói:
- Tính ra thì tiểu nhi đó chắc cũng đã đền tội rồi, Tiên Minh muốn nhúng tay thì cũng không có sức hồi...
Kim Lão Thái Quân vừa muốn gật đầu, đột nhiên vẻ mặt biến đổi.
Nàng ta phất tay áo một cái, ở trước người nàng ta đã xuất hiện một đoàn hư ảnh, bên trong hư ảnh đó, có ảo ảnh của mười hai cái kim trụ trong bí cảnh, mà hiện giờ, lão thái quân không ngờ lại nhìn thấy, một cây kim trụ trong đó đã lay động, từ nơi này nhìn thì tuy biên độ dao động đó cũng không lớn, nhưng cũng đủ để khiến nàng ta giật mình, biến sắc, nhìn đứng bật dậy.
- Lão thái quân, xảy ra chuyện gì thế?
Người xung quanh thấy bộ dạng này của nàng ta, vội vàng đều mở miệng hỏi.
Sắc mặt Kim Lão Thái Quân cũng vô cùng ngưng trọng, tâm tư lại xoay chuyển rất nhanh.
Nàng ta có thể nắm giữ được tình huống của mười hai kim trụ, cũng thông qua mười hai kim trụ này nắm giữ một số tình huống trong bí cảnh, nhưng lại không thể nắm giữ được chuyện xảy ra trong bí cảnh rõ ràng như lòng bàn tay, trong lúc tâm tư đang xoay chuyển rất nhanh, đột nhiên nhìn về phía Thái Hư tiên sinh vừa tới, gấp giọng nói:
- Làm phiền Thái Hư đạo hữu, trong bí cảnh, hình như có dị động, xin mượn Thiên Lý Lưu Quang Kính của đạo huynh xem thử.
- Ồ? Vậy ta tới cũng khéo thật!
Vị Thái Hư tiên sinh đó ha ha ha ha, chắp tay nói:
- Không dám không nghe!
Liền từ trong tay áo lấy ra một chiếc gương đồng tinh xảo, nhẹ nhàng ném vào lối vào của bí cảnh.
Vù.
Gương đồng đó vào bí cảnh, lập tức có một đạo bạch quang bay ra, chiếu rọi ngàn vạn dặm.
Mà vị Thái Hư tiên sinh này thì lại vung tay áo, nhẹ nhàng quệt lên trên trời chung quanh, lại thấy trong không trung trống không vô vật lại xuất hiện vô số sông núi, không ngừng biến hóa, tới cuối cùng, liền rơi xuống bên cạnh một cây Thông Thiên Kim Trụ.
Sau đó, mọi người ở lối vào bí cảnh này liền nhìn thấy một màn Phương Nguyên một cước đạp đổ kim trụ.
Ầm ầm...
Kim trụ đổ sập, khói bụi cuồn cuộn, thiên không trong bí cảnh đó giống như bỗng nhiên trầm xuống một chút, đại địa đại địa, có kẽ nứt rộng hơn chục trượng xuất hiện, uốn lượn lan về phương xa, trên hình ảnh trong không trung, có thể nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của vô số tu sĩ!
- Các ngươi ra ngoài nói với Kim Lão Thái Quân!
Ở cạnh kim trụ, Phương Nguyên lạnh lùng quát lớn. Thủy kính này chỉ có thể giống như mặt nước, chiếu lại hình ảnh xảy ra bên trong bí cảnh, bởi vậy các tu sĩ không nghe thấy thanh âm nói chuyện của hắn, nhưng thông qua khẩu hình của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra hắn đang nói gì.
- Kim gia liên tiếp hứa hẹn trả ta lôi pháp, kết quả ta ra sức cho Kim gia tới bây giờ, không những không cho ta lôi pháp, còn muốn đoạt đạo cơ của ta, gửi người đến vây giết ta, ỷ thế hiếp người tới mức như vậy, Phương Nguyên ta một lòng tu hành, không muốn gây chuyện, nhưng nếu đã đi tới một bước này, vậy thì cũng đừng trách ta làm việc thiếu suy nghĩ, còn không trả lôi pháp cho ta, ta sẽ đạp đổ mười hai kim trụ, hủy bí cảnh của Kim gia ngươi.
- Đạp đổ mười hai kim trụ, hủy bí cảnh của Kim gia....
Nhìn sắc mặt tức giận của Phương Nguyên trong hư không, mọi người của các thế gia tiên môn ngoài bí cảnh đều biến sắc.
Không biết bao nhiêu trưởng lão tiên môn đều đột nhiên đứng bật dậy, sắc mặt đều lộ ra có chút ngưng trọng.
Thậm chí là nói có một loại hoảng sợ khó có thể che giấu!
Sao lại tới một bước này?
Rõ ràng đã hạ lệnh cho đệ tử các nhà đi vây giết người đó, vì sao hắn không những không chết, ngược lại còn đạp đổ cả kim trụ?
Nhiều tiểu bối thiên kiêu như vậy đều ở bên trong, chẳng lẽ là chết hết rồi à, không ngăn được một mình hắn sao?
Tiên Minh Tuần Tra Sứ nghe vậy cũng biến sắc, vội vàng nhìn về phía Thái Hư tiên sinh.
Nhưng vị Thái Hư tiên sinh đó lại chỉ lắc đầu cười nói:
- Chuyện của Kim gia, để bọn họ tự xử lý!
Dứt lời, lại từ trong tay áo lấy ra một quyển trúc thư, lấy bút của Bạch Thủ lão tu ở bên cạnh, nhẹ nhàng viết mấy nét ở bên trên trúc thư, sau đó mới nhẹ nhàng cất trúc thư đi, mặt mày tươi cười, bộ dạng rất là dương dương tự đắc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]