Chương trước
Chương sau
Sau đó rất nhanh liền nằm xuống, thực là no đến khó chịu mà... mèo mới lười quản hắn làm cái gì. 

 Phương Nguyên cũng ngẩng đầu nhìn bốn phía, trong lòng nhẹ nhõm, sau đó bay lên đạp bia đá một cước. 

 - Đùng... 

 Bia đá vốn đã hủ hóa, giống như tượng đất sét, bị hắn trực tiếp đạp nát, bụi đá rải rác bốn phía. 

 Trong nháy mắt, xung quanh bỗng nhiên có cuồng phong gào thét. 

 Sương tím vô tận cuồng trào chuyển động, âm phong quái khiếu, lạnh lẽo thấu xương. 

 Đột nhiên Bá Hạ Tiên Quy mở mắt, thoạt nhìn giống như sống lại, trong đôi mắt bắn ra hai đạo hồng quang, âm trầm như đến từ u minh địa phủ, lạnh lẽo quét qua bốn phía. 

 Thậm chí chất ngọc trên người nó, tựa hồ xuất hiện một chút hoa văn tựa như máu thịt. 

 Trong sương mù tím, mơ hồ truyền đến thanh âm vạn thú chạy chồm, tựa hồ có Yêu thú điên cuồng lao tới. 

 Con bạch miêu kia cảnh giác lên, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. 

 Phương Nguyên đã biết sau khi bia đá phá huỷ, sẽ xuất hiện biến hóa như vậy, tuy trong lòng kinh sợ, nhưng không hoảng loạn, chỉ cần hắn dựng bia đá mới lên lưng Bá Hạ, thì có thể để bí cảnh quay về nguyên trạng, mà trong lòng hắn, vốn cũng dự định làm như vậy, nhưng lúc này, hắn như nhận ra cái gì, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên. 

 Sau đó trong lòng hắn cả kinh, động tác chậm lại. 

 Hắn thình lình nhìn thấy, trên tiên đài lại đột nhiên xuất hiện một cánh cửa đồng lớn, khảm nạm ở giữa không trung, chăm chú khép kín, trên cửa có hai đầu thú quái lạ, ánh mắt vô thần nhìn hư không. 

 - Đây là... 

 Trong lòng Phương Nguyên kinh hãi: 

 - Cánh cửa bí cảnh? 

 Thời điểm hắn tiến vào Thông Thiên Bí Cảnh, đã từng thấy qua ba vị lão tổ Kim Đan hợp lực, ở hạch tâm Thú Uyển mở ra một cánh cửa đồng lớn, cũng chính là thông qua cánh cửa kia, bọn họ mới tiến vào bí cảnh, có thể thấy được cánh cửa kia chính là lối đi liên thông đại thế giới và bí cảnh, nhưng vấn đề ở chỗ, nếu cánh cửa kia liên thông với đại thế giới, như vậy cánh cửa này liên thông chỗ nào? 

 Trong lòng Phương Nguyên nổi lên tâm hiếu kỳ khó có thể dùng lời diễn tả được. 

 Bất quá hắn cũng biết, cánh cửa đồng kia đang đóng, hắn là không cách nào mở ra được. 

 Hơn nữa coi như là cánh cửa đồng tiến vào bí cảnh kia, cũng phải cần Kim lão thái quân tự tay mở ra. 

 Nói cách khác, muốn thông qua cánh cửa này, còn cần chìa khóa... 

 - Meo... 

 Thời điểm Phương Nguyên suy nghĩ, con bạch miêu ở bên cạnh bỗng nhiên kêu lên, trong thanh âm như nức nở, mang theo cảm giác kinh tâm đoạt phách... 

 Càng then chốt là, theo tiếng mèo khóc, cánh cửa kia lại lung lay một cái. 

 Phương Nguyên cũng không biết có phải ảo giác của mình hay không, con ngươi của hai cái thú đầu trên cửa giống như giật giật. 

 Cảm giác kia, giống như đầu thú nửa tỉnh nửa mê. 

 Vẻ mặt chất phác và cứng ngắc của chúng nó hơi đổi, lộ ra nụ cười quỷ dị mà âm u. 

 - Meooo... 

 Tiếng mèo kêu càng vang, đã thành thanh âm khàn khàn. 

 Mà cánh cửa kia, lại nhẹ nhàng mở ra một đường... 

 - Oanh... 

 Theo cửa đồng mở ra một cái khe, có thanh âm giống như sấm rền vang vọng, trong cửa đồng tựa hồ có tiếng gió dâng lên. 

 Sau đó mắt thường có thể thấy, sương mù màu đen giống như cuồng phong từ trong khe hở chui ra. 

 Phương Nguyên rốt cuộc biết tà khí ăn mòn tấm bia đá là từ đâu mà đến rồi. 

 Tấm bia đá kia, rõ ràng là vì đóng kín cánh cửa này mà lập, chỉ là bia đá mạnh hơn nữa, cũng không cách nào hoàn toàn đóng được, khiến tà khí bên trong năm này qua năm khác thẩm thấu qua, không ngừng ăn mòn bia đá, cuối cùng hoàn toàn hủ hóa. 

 Khó có thể hình dung, nếu sương mù màu đen kia bao lấy người, sẽ là hậu quả như thế nào... 

 - Meooo... 

 Tiếng kêu của bạch miêu càng cấp bách, nôn nóng bất an, không ngừng kêu loạn. 

 Cửa đồng mở ra khe hở cũng càng lúc càng lớn... 

 Sương mù yêu dị từ trong cửa đồng thổi ra, như nanh vuốt của một con Yêu thú, vung múa mọi nơi, đây rõ ràng là tình cảnh cực kỳ quái quỷ, nhưng Phương Nguyên lại cảm giác pháp lực của mình dâng trào chuyển động, cái kia không phải từ đạo cơ, mà là từ đạo tâm của hắn, sớm đã được hắn rèn đúc kiên cố, bây giờ lại bị lay động... 

 Loại chấn động kia, tựa như một loại khát vọng, muốn hắn liều lĩnh tiến vào cửa đồng. 

 ... 

 ... 

 Ầm! Ầm! Ầm! 

 Thời điểm Phương Nguyên đạp nát bia đá cũ, ở ngoài bí cảnh cũng phát sinh sấm rền liên thanh. 

 Lúc này trong tổ trạch của Kim thị, chỉ nghe cuồng phong nổi lên, ba vị Kim Đan lão tổ lấy pháp lực tọa trấn hư không, ổn định cửa đồng kia đều biến sắc, biểu hiện nghiêm nghị! 

 - Lúc này mới không tới ba ngày, hắn đã tiến vào hạch tâm bí cảnh? 

 Vẻ mặt ba người đều kinh ngạc, vừa mừng vừa sợ. 

 Bọn hắn làm sao cũng không nghĩ tới sự tình này đến nhanh như vậy, nhưng rất vui nhìn thấy tình cảnh này. 

 - Mỗi cách mấy trăm năm, Kim gia chúng ta đều phái đệ tử liều mạng vọt vào hạch tâm của Tử Vụ Hải, đổi bia đá cũ đi, mà cái này cũng là thời điểm khảo nghiệm đệ tử gia tộc, chỉ là trong tộc điển, tựa hồ người hoàn thành dựng bi nhanh nhất, là vị Thiên Đạo Trúc Cơ ở 500 năm trước?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.