Vị trí bọn hắn hiện tại chính là Thập Vạn Man Sơn phía nam Ô Trì quốc. Tính cả Hỏa Vân lĩnh cùng Ngọc La sơn, kỳ thật đều là bộ phận của Thập Vạn Man Sơn này, thế nhưng chỗ đó thuộc khu vực biên giới, không giống như bọn hắn bây giờ, đã thâm nhập vào sâu trong Man Sơn. Đây chính là một nơi có rất ít dấu chân người, Yêu thú đầy rẫy, thế nhưng cũng có một vài tiên môn lớn nhỏ tọa lạc trong đó, ẩn mà không hiện.
Phương Nguyên biết, nếu như mình trực tiếp trốn ra phía ngoài, thì những tiên môn biết được tin tức nhất định sẽ tới chặn đường mình.
Bởi vậy hắn chỉ toàn lực phi độn về phía trước. Nhưng sau khi bay mấy canh giờ, thấy được phía dưới có một cái sơn cốc rất bí ẩn, hắn liền hãm ngân toa lại, chậm rãi hạ xuống sơn cốc. Người vẫn chưa chạm đất hắn đã đánh ra tám đạo. trận kỳ, phân biệt ghim vào tám phương hướng xung quanh sơn cốc, sau đó cũng bố trí xuống các loại cấm chế, trên không của sơn cốc nhấp nháy ánh sáng, sau đó sơn cốc liền trực tiếp biến mất.
Lại qua không bao lâu, có mấy đạo linh quang từ phương tây bay đến, ở trên trời cao lướt qua, sau đó không còn động tĩnh gì khác.
€ó lẽ là đám người thị vệ kia đang liều mạng đuổi theo kia, chỉ có điều cũng không có ai biết được lúc này Phương Nguyên đang ở ngay dưới chân bọn hẳn...
"Ê...ê..t" "Ở đây... Àiiit"
Tiểu hoàng tử bị ép ở trong sơn cốc, mỗ khi nhìn thấy trên không trung có một đạo quang mang bay qua đều hưng phấn gọi í ới, trong lòng tràn đầy chờ mong. 'Thế nhưng sau khi thấy những đạo quang mang kia cũng không dừng lại mà trực tiếp bay mất, lại lập tức bất đắc dĩ thở dài thườn thượt.
"Không cần trông ngóng nữa, ta cũng từng bị người đuổi giết qua, bởi vậy đã bỏ ra khá nhiều công sức nghiên cứu pháp trận ẩn nấp này. Toà pháp trận này chính là loại chắc chắn nhất trong mấy năm nay ta nghiên cứu ra; chúng ta núp ở nơi này, cho dù là cao thủ cảnh giới Kim Đan cũng đừng hòng dễ dàng phát hiện chúng ta. Ngươi trông cậy vào những tiểu tiên môn bên trong Thập Vạn Man Sơn kia cứu ngươi ra ngoài, nhất định sẽ là thất vọng!”
Phương Nguyên nhìn tiểu hoàng tử một chút, lại từ từ bố trí ra một cái Tụ Linh trận ở trong sơn cốc, từ tốn nói.
"Tiền bối... Không, đại ca... Không, đại gia..."
Tiểu hoàng tử vẻ mặt đưa đám nói: "Ngươi cũng đã chạy ra khỏi Hỏa Vân lĩnh, thả ta ra được rồi chứ? Dù sao ngươi có bản lĩnh bực này, cũng không sợ có ai trong Thập Vạn Man Sơn này bắt ngươi lại, hơn nữa ta cam đoan sau khi trở về sẽ không sai người của ta truy sát ngươi, được chứ?"
Phương Nguyên cũng áy náy cười một tiếng, nói: "Kỳ thật lúc đầu quả thực là ta định trốn ra khỏi Hỏa Vân lĩnh sẽ thả ngươi, nhưng lúc bắt được ngươi ta lại vô tình phát hiện ra một cái bí mật. Ta cần thí nghiệm một phen, nhìn xem kết quả ra sao rồi sẽ quyết định nên làm như thế nào!"
"Thí nghiệm gì?" Tiểu hoàng tử kia ngẩn ngơ.
Phương Nguyên cũng không nói nhiều, nhấc chỉ bắn ra một đạo pháp lực, lập tức khiến cho tên tiểu hoàng tử vốn đang sợ hãi kia không thể động đậy được.
Mà Phương Nguyên thì để cho Quan Ngạo canh kỹ hắn, đồng thời cũng hộ pháp cho mình, sau đó khoanh chân ngồi ở bên trong Tụ Linh trận. Hắn lật bàn tay một cái, trong tay xuất hiện một vật, lại chính là thánh chỉ đoạt được trong tay tên tiểu hoàng tử trước đó. Hắn đặt thánh chỉ tại mắt trận của Tụ Linh trận, sau đó lại lấy ra một vật, là khối Thiên Ngoại Lôi Thạch đạt được ở Hỏa Vân lĩnh, đặt nó vào trung tâm!
Vào lúc này, hắn cũng nhớ tới cảm giác lần đầu tiên khi nhìn thấy thánh chỉ này.
Thánh chỉ này dù sao cũng không phải là pháp bảo chân chính, uy lực có hạn, thế nhưng khi lần đầu tiên nhìn thấy, Phương Nguyên lại có một loại cảm giác phi thường kỳ dị. Lực lượng thuộc tính lôi trong đạo cơ bên trong thể nội vậy mà mà ẩn ẩn bị khắc chế, tựa như một người tu luyện lực lượng thuộc tính hỏa thấy được. lực lượng thuộc tính thuỷ vậy, sau đó trong lòng hắn cảm thấy có hơi chịu, đó chính là do hai lực lượng thuộc tính tương sinh tương khắc gây nên...
Mà điều này cũng khiến cho vấn đề Phương Nguyên suy nghĩ thật lâu, bỗng nhiên có đáp án.
Lúc trước hắn vẫn một mực tìm kiếm một loại vật liệu có được lực lượng áp chế Thiên Ngoại Lôi Thạch, để cho mình an tâm luyện hóa, chỉ có điều sau rất nhiều lần thí nghiệm vẫn luôn không cho ra kết quả hài lòng. Mãi đến khi vừa trông thấy đạo thánh chỉ này, bỗng nhiên hắn liền suy nghĩ thông suốt vấn đề...
"Thiên Đạo cao cao tại thượng, tẩm bổ vạn vật, lòng người thì ảnh hưởng tới "Thiên Đạo..."
"Ta chưa thành Kim Đan, tâm thần không mạnh, không thể nào khống chế lực lượng thuộc tính lôi này, cũng chỉ có thể dựa vào ngoại vật..."
"Hoàng quyền, chính là thứ lòng người ngưng tụ, là nơi tâm niệm tập trung mạnh nhất!"
Thế nhưng lực lượng lôi điện kinh khủng này, tại thời điểm trước khi hoàn toàn bạo phát lại vừa đúng lúc đi qua Tụ Linh trận, vọt tới vị trí đạo thánh chỉ. Không cần Phương Nguyên điều khiển đã thấy từ trên thánh chỉ có một đạo long ảnh màu vàng bay ra, quấn lấy lực lượng lôi điện kia. Theo thời gian dần trôi qua, đạo long ảnh màu vàng đã áp chế lực lượng lôi điện xuống, từ to bằng cánh tay. trẻ con biến thành to bằng ngón tay.
"Quả nhiên hữu dụng..." Phương Nguyên thầm mừng rỡ, hít sâu mấy hơi.
Hai tay mười ngón duỗi ra trước ngực như hoa sen, kết ra mấy đạo pháp ấn.
Lực lượng lôi điện kia lập tức bị nó dẫn dắt, từ từ hướng chảy về phía hắn, bị hắn một ngụm nuốt vào!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]