"Phương Nguyên, ngươi đã Trúc Cơ thành công, sao còn không đi ra nhận lấy cái chết?"
Bên ngoài Vân Phù sơn, Cam Long Kiếm đang đứng giữa không trung, pháp lực toàn thân bốc lên cuồn cuộn, tạo thành cưỡng phong gào thét không ngừng. Những đám mây ở xung quanh bị một thân khí cơ của hẳn xé nát, sau đó lại ngưng tụ lại, hình thành một loại ý cảnh phong vân khuấy động, thiên địa u ám.
Hiện tại mặc dù Phương Nguyên chỉ vừa mới Trúc Cơ thành công, nhưng dù sao cũng đã dựng thành Ngũ Hành đạo cơ hiếm thấy ở Vân Châu, chỉ dựa trên điểm này cũng đã đầy đủ để hắn coi trọng. Nhất là lúc đầu hắn căn bản không để Phương Nguyên vào mắt, nhưng sau khi Phương Nguyên tiến vào Vân Phù sơn, mỗi lần Trúc Cơ nhiều hơn một mạch, khí thế cũng cao hơn một đoạn, đến bây giờ lại ẩn ẩn khiến cho hắn cảm nhận được uy hiếp, cũng khiến cho tâm tình hẳn càng thêm phẫn nộ. Lúc này hẳn đang rất muốn đạp Phương Nguyên xuống vũng bùn, tìm về loại cảm giác cao cao tại thượng kia!
Ở sâu trong lòng hắn, lại càng ẩn dấu một điều lo lắng.
Nếu như Thanh Dương tông thật sự không tiếc hết thảy cũng muốn che chở cho tên đệ tử này, vậy thì mình phải làm gì đây?
Biện pháp duy nhất chính là tên đệ tử Thanh Dương tông kia mau mau đi ra, mau mau động thủ....
Nhưng khiến hắn thất vọng chính là, sau khi hắn hét lớn, chờ một hồi lâu vẫn không thấy bóng dáng Phương Nguyên.
Bên trong Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3683790/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.