"Rõ ràng chỉ là một tên đệ tử cảnh giới Luyện Khí, bình thường tối đa cũng chỉ là 1000 linh tỉnh, bây giờ thu 5000 đã là kiếm lời lớn. Thật không ngờ mục tiêu thế mà lại khó giết như vậy, chẳng những không kiếm được bao nhiêu, ngược lại phải bồi thêm không ít nhân. thủ..."
Một đạo Thanh Phiên bay ra từ trong mây đen, một tiếng cười lạnh trầm thấp theo đó vang lên.
"Cửu U cung làm ăn buôn bán quá nhiều, sớm muộn gì cũng phải có lúc ngã chống vó..."
Lão chấp sự gặp được Thanh Phiên, liền biết suy đoán của mình quả nhiên là thật, nhưng hắn chỉ nở một nụ cười lạnh.
Bọn hẳn biết được của ba tầm quan trọng trăm dặm cuối cùng này, Thích khách Cửu U cung tất nhiên không thể nào không biết. Bọn hẳn muốn vượt qua, thế nhưng Thích khách Cửu U cung sẽ không để bọn hắn vượt qua. Chắc hẳn khi hẳn triệu tập đệ tử Thanh Dương tông chuẩn bị nhất cổ tác khí xông qua một đoạn đường cuối cùng này thì Thích khách Cửu U cung cũng đã nghĩ hết biện pháp để triệu tập tất cá thích.
khách trong cảnh nội Việt quốc, chuẩn bị đánh nhau một trận với phe mình rồi!
“Bắng vào nhiêu đây bản lĩnh của Thanh Dương tông các ngươi, sợ là không có tư cách làm cho Cửu U cung bị ngã ngựa..."
Khi hẳn đang nói chuyện, một đạo Thanh Phiên khác từ trong mây đen bay ra.
"Tên Câu Điệp Sứ thứ hai..."
Ánh mắt của lão chấp sự lạnh đi mấy phần, tâm can chợt bốc lên hàn ý.
Câu Điệp Sứ là người chấp chưởng Thanh Kỳ, lãnh đạo thích khách Cửu U cung. Bọn hẳn không còn là sát thủ bình thường, mà có cảnh giới Trúc Cơ, là đại thích khách nắm giữ Cửu U bí pháp. Loại người này đi đến bất kỳ địa phương nào thì cũng đều là một cái tồn tại đáng sợ. Trước đó chỉ có một vị Câu Điệp Sứ mà đã khiến cho bọn hắn nửa bước khó đi, bây giờ lại xuất hiện đạo Thanh Phiên thứ hai, điều này cũng có ý nghĩa rằng vị Câu Điệp Sứ thứ hai đã chạy tới. .
Thế nhưng bọn hẳn có hơi không rõ ràng cho lầm Việt quốc xuất hiện một vị Câu Điệp Sứ đã là rất khó rồi. Bây giờ vị thứ hai này là từ đâu tới đây?
"Cửu U cung lời hứa ngàn vàng, nói ngươi canh ba chết, lưu ngươi đến canh năm thì chính là lỗi của chúng ta. Có điều cũng may là Cam công tử muốn người sống, cho nên cũng không tính là đập chiêu bài. Nhưng hai người chúng ta dùng bí pháp truyền tống đến đây, cần phải nhanh nhanh hoàn thành lần mua bán này mới được!"
Thế nhưng ngay khi ý nghĩ này dâng lên trong đầu lão chấp sự, lại có một giọng nói vang lên.
Lần này lại là vang lên sau lưng hẳn!
Hân đột nhiên quay đầu, sau đó liền nhìn thấy mặt Thanh Phiên thứ ba
Việc này khiến hô hấp của hẳn dừng lại một chút, hắn không ngờ răng lại có vị Câu Điệp Sứ thứ ba xuất hiện!
Trong Việt quốc nho nhỏ này, thế mà có tới ba vị Câu Điệp Sứ tụ tập...
Lực lượng này, e rằng đã đủ ám sát một vị trưởng lão tiên môn nào đó rồi.
"Lát nữa chúng ta sẽ sáng tạo cơ hội cho ngươi, hãy tự mình trốn đi!"
Lão chấp sự không nhiều lời nữa . Hắn quay đầu nhìn sang Phương Nguyên, thấp giọng nói.
Phương Nguyên không trả lời hẳn, bởi vì lão chấp sự cũng không có ý muốn hỏi hắn.
Lão chấp sự chỉ là đơn thuần nói cho hắn biết chuyện này mà thôi!
"Thanh Dương đệ tử, có yêu tà Cửu U làm loạn, giết chết không tha!"
Vị lão chấp sự kia không nói thêm gì nữa. Hẳn đột nhiên đề cao giọng nói, bỗng quát lên một tiếng chói tai!
"Rầm rầm.. "
Khi một tiếng quát này của hắn vang lên, đám độ tử Thanh Dương tông xung quanh đều tế lên đủ loại pháp bảo, liều mạng đánh về phía trước. Thích khách Cửu U cung cũng kêu to một tiếng, nhao nhao đuổi kịp, nhưng rất rõ ràng, bọn hẳn đã ăn thua thiệt khi liều mạng với đệ tử Thanh Dương tông trước đó, lần này đã có kinh nghiệm hơn. Ba vị Câu Điệp Sứ kia đồng thời thét dài, ba đạo Thanh Phiên đã nhất phi trùng thiên.
Khi tới giữa không trung, ba đạo Thanh Phiên kia đụng vào nhau, nhất thời ô quang tán dật ra.
Trời đất vốn đang trong thời điểm hoàng hôn huy hoàng lại chợt biến thành nửa đêm. Cả thiên địa đều bị che đậy, đưa tay không thấy năm đầu ngón tay.
Ba vị Câu Điệp Sứ xuất thủ, không phải để liều mạng với đệ tử Thanh Dương tông, vì việc thích khách Cửu U cung nhất không am hiểu chính là liều mạng. Ba người bọn họ đến đây cùng nhau, chính là vì thi triển một đạo bí thuật chỉ có Hồng Phiên Câu Điệp Sứ mới có thể thí triển được. .
Cửu U bí pháp thức thứ tư: Dạ Bố!
Không biết có bao nhiêu đệ tử Thanh Dương tông bị phiến bóng đêm kia bao phủ, đều vô thanh vô tức hạ xuống đất.
Phiến bóng đêm kia, thế mà giống như là Quỷ Môn quan!
Nhưng trong một khoảng không khác, trên trời vẫn còn tung bay đạo Thanh Dương Hộ Đạo Phù kia!
Có đạo phù kia in dấu ở đó, xung quanh vẫn có vô số đệ tử Thanh Dương tông để xuống hết thảy mọi việc trên tay để chạy tới trợ trận!
Lúc này lão chấp sự không xuất thú, hắn cũng không để cho Phương Nguyên xuất thú.
Hắn chỉ đứng đó quan sát, muốn tìm ra một con đường thích hợp để đưa Phương Nguyên rời khỏi nơi này.
Bởi vậy, chỉ có những đệ tử Thanh Dương tông chạy tới kia mới ra tay đánh nhau. Tu vi của bọn hắn đều cũng không cao, số lượng tu sĩ Trúc Cơ vô cùng ít ỏi, bởi vì cũng chỉ có những đệ tử Thanh Dương tông tu vi không cao này mới chọn lựa rời khỏi tiên môn, ẩn vào hồng trần...
Có khả năng không phải tất cả đệ tử Thanh Dương tông đều tới đây.
Có thể có đệ tử Thanh Dương tông nhìn thấy Hộ Đạo Phù này, nhưng lại giả vờ làm không nhìn thấy.
Cũng có thể có người chạy đến, phát hiện thế cục hiểm trở nên đã lặng lẽ rời đi...
Hắn nhìn thấy, lang trung cầm quái kỳ chạy tới, phóng đi vào màn đêm.
Cuối cùng lúc hẳn nhìn thấy một người, hãn liền triệt triệt để để ngây dại.
Đó là một lão đầu tử lưng đã còng xuống, trên người mặc một bộ áo bào màu xám, trong tay căm lấy một thanh kiếm vội vã chạy tới.
Giờ khắc này, Phương Nguyên giống như bị sét đánh, lẩm bẩm nói: "Chu tiên sinh?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]