Tông chủ Thanh Dương tông hôm nay cũng chính là huyền tôn của truyền nhân của tông chủ đã được hộ tống ra ngoài ngày ấy...
"Ngay lúc ấy đại trưởng lão Cố Huyền vì che chở, tổ tiên ta chạy trốn khỏi sự truy sát của yêu ma, mới bị Yêu Soái suất lĩnh thập đại yêu tướng vây công, cuối cùng vẫn lạc. Mà truyền thừa của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết cũng bị đoạn tuyệt từ đó. Về sau, khi tổ tiên ta chọn ta làm truyền nhân của Thanh Dương tông từng vô số lần giải thích chuyện này với ta, cũng khiến ta vẫn nhớ mãi không quên chuyện này, cảm thụ thật sâu đại ân không cầu báo của đại trưởng lão. Hiện tại thấy được hài tử này, ta lại không khỏi suy nghĩ, nếu hắn có thể tái hiện lại truyền thừa của đại trưởng lão Cố Huyền, coi như ta sau ngàn năm ngăn cách đã có thể thay gia tổ ở trên trả lại một chút ân tình cho đại trưởng lão Cố Huyền. Mà đây cũng là nguyên nhân ta muốn thu hẳn làm đồ!"
Lời của tông chủ Thanh Dương tông Trần Huyền Ngang vô cùng đơn giản, nhưng mọi người đều biết ý của hẳn.
Ngay lúc đó vị đại trưởng lão Cố Huyền kia không để lại hậu duệ gì, cũng chưa kịp bồi dưỡng truyền nhân.
Hiện tại, đương nhiên ai có thể học xong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, người đó sẽ trở thành truyền nhân của hắn.
Nếu như tông chủ vì báo ân mà muốn đạo truyền thừa này tái hiện hậu thế, vì vậy không tiếc đích thân giáo dục Phương Nguyên, chuyện cũng có thể nói xuôi được. Thậm chí nếu nói như vậy, chuyện này dù là với cá nhân tông chủ hay với tông môn, đều là một chuyện cực kỳ có lợi...
"Nếu đã như vậy, vậy xin chúc mừng tông chủ thu được giai đồ..."
Trong bầu không khí yên tĩnh, bỗng nhiên có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, chính là của Vân trưởng lão Tiểu Trúc phong.
Cũng tại thời điểm này mới có người nghĩ tới, thật ra năm đó Vân trưởng lão cũng có chút nhân duyên với đại trưởng lão Cố Huyền. Bởi vì lúc đó hãn vốn được Cố Huyền trưởng lão nhìn trúng, muốn chọn hẳn làm truyền nhân cho Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết. Chỉ là hẳn còn chưa kịp tiếp nhận chân khí của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã gặp chuyện yêu ma khấu quan, từ đó số mệnh trở bên khác hắn lúc trước.
“Chúc mừng tông chủ..."
"Việc này vốn là giai thoại, ta sao có thể ngăn?"
Trong lúc nhất thời, trong Tiên điện, không biết bao nhiêu trưởng lão, chấp sự đồng loạt chúc mừng, không tiếp tục ngăn cản.
Ngay cả Tân trưởng lão Thần Tiêu phong lúc này cũng giữ vững trầm tĩnh, chắp tay thi lễ.
Vậy mà chuyện tông chủ Thanh Dương tông nhận đồ đệ lại có thể được xác định một cách đơn giản như vậy trên tòa đại điện này.
Chuyện về sau đương nhiên sẽ có người sắp xếp.
Phương Nguyên chay tịnh ba ngày, chính thức bái nhập nhất mạch tông chủ, thành đệ tử ký danh.
Sau khi bái sư, đương nhiên hẳn sẽ do tông chủ Thanh Dương tông đích thân dẫn dắt, đi tới Vân Phù cung - chỗ sâu trong Vân Phù sơn Trúc Cơ.
Chuyện này cũng nhanh chóng lan truyền khắp tiên môn. Đám đệ tử đương nhiên cũng nghị luận ầm ĩ.
Có người nói tông chủ Thanh Dương tông niệm Tình cũ, ngàn năm không quên. Cũng có người cảm thấy, có lẽ tông chủ Thanh Dương tông chỉ vì muốn khống chế quân cờ quan trọng là Phương Nguyên trong tay, dùng để bảo vệ địa vị bền chắc không thể phá của nhất mạch Trần thị bọn hẳn trong Thanh Dương tông, càng là vì phòng ngừa Vân trưởng lão thế lớn. Chẳng qua những suy đoán này đều âm hiểm đến cực điểm, một khi nói ra đều bị người mắng té tát!
Tông chủ muốn thu Phương Nguyên làm đồ đệ, đó là vì báo ân!
Phương Nguyên có thể tới Vân Phù cung Trúc Cơ, di nhiên là vì hắn có tư cách này.
Suy đoán kia không khỏi quá kinh thường tấm lòng người khác!
Mà đối với chuyện này, đương nhiên chúng đệ tử Thanh Dương tông cũng trong ao ước có ghen tị, trong ghen tị có sợ hãi. Tại thời điểm này, mọi người, kể cả đại đệ tử chân truyền mấy phong, đều giữ vững trầm Tĩnh. Bọn hẳn đều hiểu, trải qua chuyện này, Phương Nguyên có thể tính là chân chính quật khởi trong Thanh Dương tông. Sau khi Trúc Cơ trở về, hắn chẳng những sẽ trở thành tu sĩ Trúc Cơ trẻ tuổi nhất trong Thanh Dương tông, càng là đại đệ tử ký danh nhất mạch tông chủ.
Thân phận này đã cao hơn thân phận đại đệ tử chân truyền Tiểu Trúc phong trước kia một bậc.
Nếu như nói trong ngũ đại đệ tử chân truyền, đại đệ tử chân truyền Tiểu Trúc phong chỉ có thể xếp hạng chót nhất.
Như vậy đại đệ tử ký danh nhất mạch tông chủ đã vượt lên trên đại đệ tử chư phong!
Mà trong ba ngày qua, người bị tin tức này làm chấn động không chỉ có Thanh Dương tông, ngũ đại
tiên môn Việt quốc nghe được tin tức này cũng đều sai sứ giả đến chúc mừng. Dù sao thì nhất mạch tông chủ thu đồ đệ, hơn nữa còn là đệ tử đầu tiên, cho dù chỉ là ký danh nhưng vẫn có thể tính là đại sự. Về tỉnh về lý, bọn hẳn đều nên sai sứ giả đến xem lễ, đưa quà mừng, nếu không sẽ rất khó coi!
"Bách Hoa cốc Hồng Đan trưởng lão tiên giá, dâng tặng Thất chuyển Tiên Đan mười viên, chúc mừng Thanh Dương tông chủ thu tiên đỡ...
Tuy lần này tông chủ Thanh Dương tông thu đồ đệ quá vội vã, chỉ ba ngày sau đã muốn dẫn theo Phương Nguyên đi Vân Phù cung, không lưu lại cho tứ đại tiên môn quá nhiều thời gian chuẩn bị. Nhưng sau khi tứ đại tiên môn nhận được tin tức vẫn đều dành ra thời gian chạy tới.
Thứ nhất vì tông chủ Thanh Dương tông thu đồ đệ là việc lớn, thứ hai cũng là vì trước đó Phương Nguyên đã xông ra đại danh ở Ma Tức hồ, chúng tiên môn đều biết nhân vật như hẳn, hiện tại đương nhiên là không thể không tới xem!
Về phần một số tiểu tiên môn, thế lực nhỏ, các thế gia tán tu ở Việt quốc lại càng nhiều không đếm hết
Đối với chuyện này, đệ tử Thanh Dương tông từ rên xuống dưới đều bận muốn chết, trên mặt đều là vẻ vui mừng. Trước đây các đại tiên môn cũng không để ý Thanh Dương tông như vậy, ngay cả bọn hẳn cũng có thể cảm nhận được biến hóa của tứ đại tiền môn trước và sau sự kiện thí luyện Ma Tức hồ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]