Những trưởng lão và chấp sự các loại nghe vậy, đều nhíu mày lại.
Dựa vào tuổi tác của Phương Nguyên, so sánh với những chân truyền khác trong tiên môn, thật đúng là thời điểm tranh giành tốc độ tu hành. Hiện tại tu vi và thực lực của Phương Nguyên đã có danh trong đám chân truyền, nếu để hẳn mau chóng Trúc Cơ, hắn có thể giữ mãi tình thế như vậy, ném người khác ở xa xa phía sau. Nhưng nếu lại quan sát thêm một thời gian, những chân truyền khác đều đã Trúc Cơ, ưu thế này của hẳn cũng phai nhạt!
Tiên môn bồi dưỡng nhân tài, cho tới bây giờ vẫn luôn tranh giành từng chút, chỉ sợ trì hoãn ba phần. Nhưng Tần trưởng lão lại nói như vậy là có ý gì?
Phảng phất như nhìn ra suy nghĩ trong lòng chúng chấp sự và trưởng lão, Tần trưởng lão cười lạnh, nói "Các ngươi coi Vân Phù cung Trúc Cơ thành cái gì? Đây là cơ hội tiên môn mấy trăm năm mới có một, hơn nữa còn chỉ có vẻn vẹn một cơ hội như vậy, từ trước đến nay chỉ có truyền nhân nhất mạch tông chủ mới có tư cách này. Nói trắng ra, đây là tạo hóa chuyên dùng để bồi dưỡng người nhậm chức môn chủ kế tiếp. Hơn nữa cho dù là truyền nhân của tông chủ, muốn đi vào Vân Phù cung này cũng phải trải qua ba đại khảo nghiệm, mười lần thí luyện, sau khi xác định tâm tính và thiên tư xong mới có thể tiến vào bên trong. Hiện tại tử này chẳng qua chỉ mới tu hành ba năm, chỉ mới trải qua một lần Ma Tức hồ thí luyện, các ngươi đã muốn dành cơ hội này cho hắn?”
Bên trong đại điện nhất thời đều yên lặng xuống.
Chúng chấp sự đều cảm thấy tuy lời này của Tần trưởng lão có chút đột ngột, hình như còn có chút hiềm nghỉ gây sự, nhưng cũng không phải không có lý.
Mà tại thời điểm này, Tân trưởng lão lại nhìn về phía tông chủ Trần Huyền Ngang, tay áo nhấc lên, thí lễ nói: "Tông chủ, ngươi không muốn kết đạo lữ đương nhiên cũng không có con cái. Nhưng từ mười năm trước ta đã khuyên ngươi, nên chọn ra một vị hậu bối có thiên tư ưu tú từ trong đám hậu bối thế tục nhà mình để bồi dưỡng, nhưng ngươi cũng chỉ nói thiên tư của bọn hắn không tốt, không có người thích hợp, vẫn luôn kéo cho tới bây giờ. Nhưng năm trăm năm sau, chẳng lẽ ngươi không có ý định tìm đạo lữ thật sao?
Thật không có ý định thu thêm một vị truyền nhân nữa? Chuyện này không biết ngươi có từng nghĩ tới hay chưa?”
"Xôn xao..."
Vô số ánh mắt đều nhìn về phía tông chủ.
Tần trưởng lão hỏi những lời này đã có chút vô lễ, chẳng qua Tân trưởng lão vốn có thân phận siêu nhiên, hắn đã từng là sư huynh của tông chủ, thái độ như vậy cũng có thể chịu được. Chỉ có điều nội dung trong lời nói hiển nhiên đã có chút bất mãn đối với tông chủ...
Ngược lại tông chủ Trần Huyền Ngang im lặng một hồi lâu sau, nhẹ nhàng cười cười: "Tần sư huynh nói có lý..."
Bên trong đại điện, mọi người nhất thời dựng lỗ ai lên, nghĩ thăm lẽ nào tông chủ thật sự đồng ý với hắn sao?
Chẳng qua sau khi Trần Huyền Ngang mở miệng nói lời này, lại nhẹ nhàng thở dài, nói: "Chuyện này ta cũng đã từng cân nhắc tới, nhưng cuối cùng ta vẫn đáp ứng Vân trưởng lão, nguyên nhân cũng rất đơn giản. Tạo hóa Vân Phù cung Trúc Cơ tuy khó có được, nhưng dù sao cũng chỉ là một loại tài nguyên tu hành. Đã là tài nguyên tu hành, đương nhiên cần dùng để bồi dưỡng tiểu bối. Hài tử Phương Nguyên này đã bắt đầu tu hành ở Thanh Dương tông ta, một đường đi tới, chư vị đều xem trong mắt. Lần Ma Tức hồ thí luyện vừa rồi nghiêm trọng dị thường, càng vượt xa ba đại khảo nghiệm của Thanh Dương tông chúng ta, thế nhưng hài tử này có thể một đường xông xáo vượt qua, xoay chuyển tình thế, đã có thể chứng minh được thiên tư: và tâm tính của hắn. Chẳng lẽ hắn còn không xứng với cơ hội này?"
"Con đường tu hành chỉ tranh hạng nhất. Hài tử này có tư cách ấy, lại có bản lãnh ấy, còn có ba đại công trong người, ngay cả Tiên Minh tuần tra sứ cũng muốn vươn cành ô- liu với hẳn. Nếu Thanh Dương tông chúng ta còn không bồi dưỡng hắn cho tốt, chẳng phải sẽ bị người chê cười chúng ta không có tầm mắt?"
Nghe tông chủ nói xong, mọi người trong đại điện đều bắt đầu yên lặng.
Lời nói của tông chủ đương nhiên cũng có đạo lý. Dựa vào biểu hiện của Phương Nguyên hôm nay, đúng là hẳn cũng xứng với cơ hội này, thế nhưng.
“Tiên môn là nơi giảng quy củ!”
Văn là Tân trưởng lão mở miệng, thản nhiên nói: Có lẽ vị đệ tử Tiểu Trúc phong này đã có tư cách nhận được cơ hội ấy, nhưng suy cho cùng hắn cũng không phải nhất mạch tông chủ. Hiện tại tông chủ ban cơ hội này cho hẳn, tương lai phải bồi dưỡng truyền nhân nhất mạch tông chủ bằng cách nào? Càng lùi một bước mà nói, chư vị đều biết Tiên Minh nhìn trúng hắn, vậy nếu tương lai sau khi hẳn Kết Đan xong lại tới Tiên Minh, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Vậy đây không phải là công dã tràng sao?
Chỉ có điều nghe xong những lời nói, Vân trưởng lão vẫn luôn im lặng chợt mở miệng.
Lời hẳn gọn gàng mà linh hoạt, không chút dông dài: "Đừng nói Tiên Minh, cho dù hẳn đi Ma Biên cũng vẫn là đệ tử Thanh Dương ta!"
Mọi người ở đây nhất thời á khẩu không trả lời được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]